Suốt dọc đường về ký túc xá, Thôi Hướng Bắc vẫn không tìm được cơ hội để nói về chuyện vừa rồi, thực ra anh cũng không biết nói thế nào. Anh cảm thấy mình đã bỏ lỡ thời điểm tốt nhất.
Trong lòng anh vừa tiếc nuối vừa vui mừng khôn xiết.
Cảm giác vừa rồi thật tuyệt vời.
"Được rồi, nghỉ ngơi sớm đi, mai dậy sớm chút, chúng ta ra ngoài đi dạo. Ngày mai anh có phải về không?"
"Ừm." Thôi Hướng Bắc đỏ mặt gật đầu: “Chiều mai anh phải về... Anh sẽ tranh thủ thời gian về thăm em."
Tô Mạn nghiêm nghị nói: “Không cần cố gắng đâu, chúng ta khác với người khác, chúng ta là những người có ước mơ. Anh khó khăn lắm mới được đi học lại, hãy tranh thủ thời gian học hỏi thêm." Nếu Thôi Hướng Bắc có thời gian mà cô lại không, vậy thì không tốt rồi. Tốt hơn hết là mỗi người tự bận việc của mình.
Thôi Hướng Bắc gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT