Xưởng sản xuất đồ nội thất ở xã chính thức đi vào hoạt động, lần này Tô Mạn không trở thành chủ nhiệm xưởng sản xuất đồ nội thất nữa vì cô đã phụ trách lò gạch thứ hai, và cô cũng không phù hợp với bất kỳ vị trí nào xưởng nội thất này. Vì vậy, bí thư Trình nghiễm nhiên kiêm luôn chức vụ chủ nhiệm.
Mặc dù Tô Mạn không phải là chủ nhiệm của xưởng sản xuất đồ nội thất nhưng lương của cô đã tăng lên một chút. Ngay cả Thôi Hướng Bắc, người đã có nhiều cống hiến, cũng được tăng lương.
Dây chuyền lắp ráp sẽ xử lý các bộ phận, việc sau cuối chỉ cần ghép lại nên xưởng sản xuất đồ nội thất không cần những người thợ mộc có trí nhớ quá tốt để làm gì. Chỉ cần làm được những bộ phận đạt kích thước theo yêu cầu. Một số quy trình phức tạp hơn được thực hiện bởi các thợ thủ công lành nghề, trong khi những phần đơn giản khác được giao cho các thợ trẻ hoặc các thợ phó.
Và cứ thế, không chỉ đại đội Đại Kiều Loan thành lập xưởng sản xuất đồ nội thất mà các đại đội khác cũng bắt đầu làm như vậy.
Nhưng không phải đội nào cũng làm được điều đó. Lúc trước, khi Tô Mạn bảo mọi người bắt đầu đào tạo thợ mộc thì có một số đội chỉ làm qua loa cho có lệ. Mà cô lại không thể đi giám sát từng đội một nên giờ đội nào không chú tâm đến việc đào tạo đều đang hối hận không thôi.
Không chỉ có cán bộ đại đội tiếc nuối mà các xã viên cũng rất bất bình với cán bộ đại đội, cảm thấy chính cán bộ đại đội đã không tốt nên mới khiến các thành viên không thể sống tốt như đội khác.
Không lâu sau, xưởng sản xuất đồ nội thất của Tô Mạn giao một lô đồ nội thất khác lên tỉnh và lại mang về một xe kéo chở đầy dụng cụ nhà bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT