Nhà máy thép đã tổ chức họp mấy ngày liền, chủ yếu đều là để bàn bạc về chuyện của xưởng đồ nội thất xã Bắc Hà.
Vì có lô hàng dụng cụ mẫu để lại nên không phải lo về chất lượng sản phẩm của xưởng Bắc Hà.
Chỉ có chủ nhiệm Dương khoe khoang mấy lời mà Tô Mạn đã nói với ông ta.
Giám đốc nghe thế thì khó lòng tin được: "Họ có thể làm ra những dụng cụ kia thật à? Sao mà một xưởng nhỏ bé như vậy lại có thể làm được? Tôi không tin một xưởng sản xuất đồ gỗ trên thị trường có thể làm được món đồ như cô ấy nói đâu."
Chủ nhiệm Dương nói: “Hay giờ chúng ta yêu cầu họ gửi thêm một số hàng mẫu nữa đi? Nếu họ thực sự có thể gửi qua thì chúng ta phải giải quyết ổn thỏa. Nếu không, xưởng đồ nội thất xã sẽ cho rằng chúng ta đang giở trò với họ. Xảy ra chuyện như thế thì không hay lắm. Dù sao cũng là người của xã, nhỡ sau này họ lại bảo nhà máy lớn của tỉnh ăn hiếp xưởng nhỏ của họ nữa đấy.”
Vừa dứt lời, ai cũng nhìn giám đốc.
Thật ra, đứng trước chuyện này, ai cũng thấy mừng. Dù sao cũng có lợi phần mình, mua được đồ nội thật giá rẻ thì có ai mà không muốn cơ chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play