Chủ nhiệm Dương dời mắt, càng đánh giá cao hai thanh niên này.
Ông ta vẫn thắc mắc không biết tại sao một hợp tác xã lại để những người trẻ tuổi như vậy đi bàn chuyện hợp tác, hóa ra là mình sai lầm. Hai cô cậu này đúng là có bản lĩnh.
Sau khi đọc xong bản báo giá đặc biệt này, chủ nhiệm Dương cho biết: "Trao đổi trực tiếp chắc không được rồi. Bọn tôi còn phải vào sổ nữa."
Tô Mạn cười nói: "Chủ nhiệm Dương nhập nhiều đồ hơn bọn tôi, chắc hẳn nắm rõ cách vận hành hơn rồi."
Những sản phẩm sắt này phải hạch toán và vào sổ khi xuất xưởng, nếu không cuối năm biết làm sổ sách thế nào? Nhưng Tô Mạn biết đối phương là chủ nhiệm hậu cần tất nhiên biết cách xử lý ổn thỏa.
Để công nhân lấy tem công nghiệp và tiền mặt để mua đồ nội thất trước. Sau đó dùng số tem công nghiệp và tiền này đổi sản phẩm sắt bàn giao cho xưởng đồ gỗ nội thất mang đi.
Chủ nhiệm Dương suy nghĩ thật kỹ mới hiểu ra đây là phương án có lợi cho cả ba bên. Nhà máy thép bán ra một lô dụng cụ nấu ăn sẽ có thu nhập. Đám người Tô Mạn mua được dụng cụ nấu ăn. Còn công nhân thì mua được đồ nội thất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play