Nhiếp Chiêu không kéo tiểu hồ ly đang hoảng sợ này ra khỏi người mình được, đành phải cười khổ nhìn về phía Lê U: "A U, chuyện tốt của chàng cả đấy, chàng đến cõng nàng ấy đi." 
Bạch Dạ kêu "grừ" một tiếng thật vang dội, bỏ Nhiếp Chiêu qua một bên rồi tay chân luống cuống chạy về một phía khác, ôm chặt Mộ Tuyết Trần không chịu buông tay: "Ngươi không được qua đây!" 
Lê U: "..."
Hắn chép miệng, vẻ mặt còn uất ức hơn cả tiểu hồ ly: "Chỉ hái một quả long nhãn thôi mà đâu đến nỗi phải sợ như thế chứ?"
Mặt Nhiếp Chiêu vô cảm: "Cảm ơn, ta cảm thấy rất đáng để sợ."
Nếu cứ tiếp tục thế này thì nàng không biết là Lê U muốn tặng quà gặp mặt cho nữ nhi hay là muốn ra oai với nàng ấy nữa.
Mục tiêu tiếp theo của họ là hái hạt sen, lần này không có chuyện bất ngờ gì xảy ra, trước mặt là hai hồ sen xanh ngát dập dờn sóng nước, lá sen to rộng mọc đầy hồ sen, hương thơm ngào ngạt, màu xanh tươi mát khiến người ta nhìn thấy là cảm giác tinh thần sảng khoái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play