Nàng vừa mới nói rõ mục đích của mình thì Trường Canh đã lập tức nói với giọng hùng hồn đầy lý lẽ: "Nhiếp Chiêu tỷ à, tỷ có biết 'hoa quỳnh thắp sáng màn đêm' không? Nó là loài hoa hiếm có trên thế gian, không chỉ mở linh trí nhanh hơn các loại cây cỏ khác mà còn có sức hấp dẫn tự nhiên đối với các loại linh hoa và linh thảo, có thể khiến chúng tăng nhanh tốc độ nảy mầm và sinh trưởng, thúc đẩy nhanh sự sinh trưởng của lứa hoa công cụ tiếp theo."
Nói đến câu cuối cùng, thậm chí, giọng điệu của hắn ta còn hiện lên vẻ nhiệt huyết: "Chỉ cần nó nắm được bí quyết và ở lại làm việc cho Cục An sinh xã hội, công việc của chúng ta sẽ đạt được hiệu quả gấp bội!"
"Tuy nói như vậy, nhưng ngươi cũng không thể thuê lao động trẻ em..."
Nhiếp Chiêu cảm thấy hôm nay mình không ngừng đổ mồ hôi đậu nành, may mà lần này có tiểu hồ ly Bạch Dạ ở bên cạnh, nàng ấy là hài tử ngoan ngoãn hiểu chuyện nên cũng biết đổ mồ hôi theo cha mẹ.
Dưới sự cảnh cáo nghiêm khắc của Nhiếp Chiêu, cuối cùng Trường Canh cũng đồng ý không để tiểu hoa tinh chính thức đi làm nữa, mà sẽ nuôi dạy nó thật tốt dưới danh nghĩa là người giám hộ cho đến khi nó trưởng thành đến tuổi hợp pháp.
Còn về món ăn hiếm lạ "hoa quỳnh xào bơ" mà Lê U tưởng tượng ra, đương nhiên chỉ có thể bị từ bỏ.
Nhiếp Chiêu/Bạch Dạ: Nghe tên món ăn này, tốt nhất là bỏ qua thì hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT