“Ba, con không sao, chỉ là con cảm thấy rất cảm động thôi, con cảm ơn ba nhiều lắm!” Thẩm Thính Hồng nói.
Thẩm Đại Cường lập tức luống cuống tay chân, rốt cuộc thì con gái mình đã lớn như vậy mà cũng chẳng thể hiện tình cảm với người ba như ông ấy được mấy lần nên đương nhiên ông ấy sẽ cảm thấy không quen.
“Ni Nhi, con đừng khóc nữa, tí nữa mẹ con thấy là chết ba đấy?” Thẩm Đại Cường vụng về an ủi nói.
Quả nhiên Thẩm Thính Hồng nín khóc rồi mỉm cười.
Buổi tối cả nhà lại bận rộn, ở nhà mới bên này chỉ sót lại một ít đồ ăn từ trưa nên bọn họ ăn cơm ở đây luôn mà không trở về nhà cũ nữa.
Đương nhiên buổi trưa có nhiều người như vậy, chắn chắn là không còn thịt, chỉ có một ít rau.
Hai ngày sau, gia đình Thẩm Thính Hồng coi như đã chính thức chuyển nhà.
Hôm chuyển nhà trời mưa nên buổi chiều mọi người không đi làm công.
Nhị phòng cũng biết tam phòng bên này còn có rất nhiều đồ vật cần phải chuyển vì vậy nên tất cả mọi người, bao gồm cả Thẩm Tiểu Binh đều đến hỗ trợ. Thẩm Tiểu Binh vẫn nhớ rõ hôm thượng lượng Thẩm Thính Hồng cho cậu bé viên kẹo sữa thỏ trắng, cũng muốn biểu hiện một tốt để xem Thẩm Thính Hồng có cho mình thêm một viên đường ăn hay không.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play