“Anh Vọng, không phải em nói anh chứ, đôi tai này của anh không thể không quan tâm vậy được, lỡ may thật sự không nghe được như trước đây thì phải làm sao bây giờ?” Phạm Mạnh Minh vắt chéo chân ngồi trước mặt anh.
Giang Vọng cúi đầu đọc báo cáo trước mặt, cũng không biết có nghe lọt lời cậu ta nói hay không.
Cũng may Phạm Mạnh Minh rõ là đã quen, chẳng thèm để ý chút nào, lại còn lắc lư hai cái chân: “Hôm nay anh đến chỗ vị giáo sư kia đúng không, nói thế nào?”
Anh thản nhiên: “Nói tôi sắp điếc rồi.”
“…” Mắt Phạm Mạnh Minh trợn trắng, “Bây giờ anh mới bao nhiêu tuổi chứ, giờ mà không biết quan tâm thì sau này phải làm sao đây?”
Giang Vọng bị cậu ta làm ồn đến phiền, ngước mắt liếc cậu ta: “Cậu còn không đi đi à?”
“…” Phạm Mạnh Minh thấp giọng mắng một câu, “Em thấy cũng chỉ có em Thời mới có thể trị được anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play