CĂN BỆNH MANG TÊN EM

PHẦN 2: NHỚ MÃI KHÔNG QUÊN - CHƯƠNG 50: NGHE NÓI LẠI CÒN LÀ VÌ MỘT CÔ GÁI, ĐÚNG LÀ ĐÁNG THƯƠNG!


2 tháng

trướctiếp

“Niệm, định về nước thật hả?” Giáo viên hướng dẫn tóc vàng mắt xanh hỏi cô, “Thì ra em đã giành được một suất thực tập ở bệnh viện rồi.”
Thời Niệm Niệm mỉm cười, nói tiếng Anh lưu loát: “Dạ, em đã quyết định rồi.”
Mới ra khỏi học viện thì chợt nghe thấy một tiếng la lảnh lót vui mừng ở cách đó không xa: “Niệm Niệm ơi!!”
Hiếm khi trong trường lại nghe thấy tiếng mẹ đẻ, cô quay đầu lại, lập tức nhìn thấy Khương Linh.
Nhiều năm không gặp, cô ấy đã khác nhiều so với một Khương Linh mặc đồng phục trong ấn tượng, cô nàng mặc một bộ váy dài, thân hình cao gầy mảnh mai, đeo một cái kính râm, dùng ngón trỏ kéo ra, cố gắng huơ huơ cánh tay: “Niệm Niệm ơi!!!!”
Trước đó Khương Linh có nhắn tin cho cô bảo muốn tới, Thời Niệm Niệm cười chạy đến, ôm lấy cô ấy: “Sao cậu lại tự qua đây vậy?”
“Dù sao mình cũng rảnh rỗi không có việc gì làm mà!” Khương Linh nói rất kích động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp