Lúc này ở trong sân, xe của Tưởng Nguyệt Như đã đến.
Thương Quân và Phó Ngôn Châu chuyển đến một bàn xa hơn, nhường lại chiếc bàn chỉ cắm một bông hoa thược dược trên bàn lại.
Tưởng Ti Tầm nhìn thấy mẹ xuống xe, đi về phía cửa.
Hôm nay mẹ mặc sơ mi lụa màu champagne, không phải màu trắng nữa.
Anh ôm lấy mẹ: “Cảm ơn mẹ.”
Tưởng Nguyệt Như chỉnh lại cổ áo sơ mi cho con trai, “Cảm ơn gì chứ, hôm nay là ngày quan trọng như vậy của còn, đương nhiên mẹ phải đến chứng kiến rồi, nếu không sẽ tiếc nuối biết bao.”
Bà nhìn áo sơ mi, “Sao lại mặc màu đỏ rượu rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT