Một ngày cuối tuần nọ, Hứa Tri Ý hẹn Tưởng Ti Tầm ăn cơm, tìm anh nhờ giúp đỡ. Trang điểm mấy tiếng đồng hồ, cô ăn mặc lộng lẫy đi đến chỗ hẹn.
Hai người vừa gặp nhau, Tưởng Ti Tầm hỏi: “Có chuyện gì mà bắt buộc phải gặp mặt mới nói được?”
Sau khi Hứa Tri Ý đấu tranh nội tâm một lúc: “Tôi nhìn trúng một người đàn ông, gia thế anh ấy không bình thường, năng lực mạnh mẽ, dáng người đẹp, tiêu chuẩn cao,… dù sao thì vô cùng khó theo đuổi. Muốn nhờ anh móc nối giúp.”
Tưởng Ti Tầm nhìn cô: “Nhìn trúng ai? Tôi dẫn người đó đến cho em.”
Hứa Tri Ý và anh nhìn nhau: “Không cần dẫn, bây giờ anh ấy đang ở trước mặt tôi.”
Anh là sếp của cô, cũng là người cô thích rất nhiều năm.
Tưởng Ti Tầm im lặng một lúc lâu, bởi vì bạn tốt Tề Chính Sâm cũng thích Hứa Tri Ý. Sau khi Tề Chính Sâm tỏ tình bị cô từ chối, từ đó về sau anh không có bất cứ tình cảm nào với Hứa Tri Ý ngoài thân phận cấp trên cấp dưới.