Quên Chồng Đi, Tôi Phải Tập Trung Kiếm Tiền

Chương 3:​


2 tháng


"Làm sao đây, thưa công chúa. Quần áo người định thay chỉ có mỗi bộ này thôi mà."

Rosalyn cười nhạo với Aristine bằng đôi môi đỏ mọng nở nụ cười méo mó.

Mặc dù lời của Rosalyn nói thật xấu hổ nhưng ánh mắt cô không thể giấu được tia vui mừng. Những hầu nữ đúng cạnh Rosalyn cười khúc khích và vẫy chiếc váy về Aristine như thể họ đang khoe khang nó.

Thay vì gọi đó là chiếc váy, nó giống một miếng giẻ rách hơn.

Những vị tiểu thư càng phấn khích hơn khi thấy Aristine im lặng. Họ nghĩ cô không thể phản kháng nên tiếp tục nhạo báng cô.

"Nó dơ thế này thì biết sao đây?"

"Công chúa cao quý thế kia, sao người có thể mặc những bộ đồ thấp hèn của chúng tôi được."

"Tôi nghĩ không vấn đề gì đâu. Dù sao công chúa đáng kính của chúng ta cũng thích mặc những thứ như thế này mà."

"Tôi nghĩ bạn đã đoán đúng. Hãy nhìn vào váy công chúa đi, cô ấy còn không nhận thức được rằng nó đang bốc mùi."

"Công chúa đã mặc nó trong suốt thời gian dài nên cô ấy sẽ thích chiếc váy này hơn."

Rosalyn nhận xét khi cô lấy chiếc váy từ vị tiểu thư khác và ném mạnh nó xuống đất.

Mọi người thi nhau giẫm nát nó bằng giày của mình nhưng không thể nhìn thấy dấu vết nào vì nó đã bẩn thỉu với đất và bụi.

Aristine nhìn vào cảnh tượng ấy.

"Hóa ra bọn họ chỉ nghĩ ra được thế."

Một tiếng cười khẽ thoát ra khỏi môi cô.

"Họ đang cố gắng bắt nạt tôi nhưng vẫn phải bảo vệ an toàn của mình."

Aristine giật lấy chiếc váy mà những tiểu thư khác đang cầm rồi đi vào trong xe ngựa.

"Cái gì.."

"Không thể tin được."

Cho dù họ đã nhạo báng, sỉ nhục Aristine nhưng họ không cảm thấy vừa lòng.

Công chúa đã mặc quần áo bẩn như những gì họ mong muốn nhưng chính hành động đó của cô khiến họ trông thật lố bịch.

* * *

Sau khi lên xe, Aristine kéo rèm và cởi chiếc váy ngột ngạt ra khỏi cơ thể.

Chiếc váy duy nhất họ chuẩn bị chính là chiếc váy cô đang cởi.

Bởi vì cô đã đeo nó trong suốt chuyến đi bằng xe ngựa gồ ghề nên giờ đây nó nhếch nhác đến mức không còn tìm thấy hình dáng ban đầu nữa. Vật liệu nhạy cảm và yếu nên đã bị mài mòn rất nhanh. Aristine sẽ không thể mặc nó được nữa.

Aristine mặc chiếc váy mà cô hầu gái đã dẫm lên. Dù sao thì cả hai bộ đều bẩn và bộ váy này lại thoải mái hơn cái váy bó sát kia.

Những hầu nữ kiêu ngạo đã đã mỉa mai cô rằng cô sẽ thích chiếc váy kia hơn nhưng họ không hẳn đã sai.

"Điều tồi tệ nhất họ có thể làm là dẫm lên váy."

Bọn họ đã vô cùng sợ hãi cho dù không ai dám thừa nhận điều đó.

"Cảm giác trả đũa thật thoải mái."

Theo dự tính ban đầu, cô sẽ im lặng trong quá trình đến Irugo nhưng khi thấy họ cố đổ nước nóng vào người mình, cô đã thay đổi quyết định.

Aristine cần phải ngăn chặn hành vi quấy rối của mấy vị tiểu thư đó. Nếu tất cả những gì cô làm là tránh đi dòng nước sôi thì không gì đảm bảo họ sẽ làm những điều tương tự cho đến khi cô tới nơi.

"Đế vương nhãn không phải lúc nào cũng hoạt động theo cách mình muốn nên nếu mình để vậy, sẽ có ngày vết bỏng đó sẽ là thật."

Vì vậy, vết bỏng của người từng cố gắng đổ nước sôi vào người cô kia đã vô hình chung giảm bớt trò tai quái của bọn họ lại.

Không phải công chúa cố ý đâu, cô ấy chỉ vô tình đổ nước nóng vào người mình thôi.

Công chúa không thể đe dọa chúng ta được.

Cô ấy chỉ nói vài lời nhận xét, chúng ta có thể xem như không có gì.

Ngay cả khi họ nghĩ vậy, họ vẫn vô thức cẩn thận.

'Thật đáng sợ.'

Cô hầu nữ cố tạt nước sôi vào Aristine đã bị bỏng nửa mặt. Vết bỏng không nghiêm trọng nên cô ấy có thể được chữa trị hoàn toàn khi đến Irugo nhưng hiện tại, mặt cô ấy đã phồng rộp và sưng lên như quả bóng bay màu đỏ.

Những vị tiểu thư sẽ nhìn thấy khuôn mặt đó hàng ngày và vô thức co rúm lại. Họ là những người chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân họ có thể bị tổn thương khi quấy rối người khác.

Khi họ nhận ra: 'Mình có thể bị tổn thương' thì họ càng do dự khi bắt nạt Aristine hơn trước.

"Đó là lí do tại sao mấy cô tiểu thư đó chỉ thực hiện những hành động trong vùng an toàn."

Khi bạn đặt từ "đổ nước sôi" bên cạnh "giẫm lên quần áo ai đó" thì từ đằng sau có vẻ dễ nghe hơn mà.

Trên hết, Aristine không cảm thấy tổn thương khi phải chịu những điều tồi tệ đó. Cô đã bị nhốt quá lâu để quan tâm tới những thứ như trang phục của mình.

"Mình cũng không thực sự biết bản thân đang mang theo chiếc váy duy nhất có thể mặc.'

Aristine bị giam giữ một mình chỉ có được bộ quần áo cũ kỹ và tồi tàn. Cho dù các hầu nữ không giẫm lên chiếc váy đó thì bộ váy cô mặc cũng không phù hợp để một cô dâu mặc trên xe cưới.

Thêm vào đó đây không chỉ là cuộc hôn nhân bình thường mà là hôn nhân mang tính chính trị giữa hai quốc gia.

Xem ra hoàng đế đã hạ lệnh chỉ chuẩn bị duy nhất một bộ váy.

" Tôi đoán được ý đồ của ông ấy. "

Hoàng đế đang muốn làm cho cô thật lộn xộn và thảm hại nhất khi đến Irugo.

Sẽ có một cỗ xe ngựa rực rỡ, những món quà cưới sang trọng, những vệ sĩ mặc áo giáp sáng bóng và những cô hầu gái xinh đẹp. Và ở giữa đó là một công chúa trông giống như một con chuột cống.

Chắc là ông ấy đang muốn gửi tới thông điệp: Thứ rác rưởi như vậy mới phù hợp với kẻ man rợ mấy người.

Không giống như công chúa trông giống như một con chuột cống, những món đồ đi kèm được sắp xếp sang trọng và những món quà cưới đắt tiền nhằm mục đích thể hiện sức mạnh quốc gia của Silvanus và nói rộng ra, Aristine nhằm mục đích chế nhạo Irugo.

Không giống như Irugo, người thực sự muốn chiến tranh kết thúc, hoàng đế chỉ muốn câu giờ trước khi phát động một cuộc chiến khác, nên ông không hề e ngại khi tỏ ra thô lỗ như vậy.

Dù sao hoàng đế không quan tâm Aristine sẽ được đối xử như thế nào ở Irugo nên không có gì khiến ông phải bận tâm.

" Tôi đã nghĩ đám cưới của mình ít nhất cũng phải cầu kì một chút. "

Cô mơ hồ nghĩ Irugo chắc hẳn đã yêu cầu rất nhiều quà cưới. Chà, những thứ Irugo yêu cầu cũng là một phần trong đó.

" Hoàng đế thật sự quá ngây thơ. "

Ông ấy thực sự nghĩ rằng mọi thứ sẽ diễn ra như ông ấy mong muốn?

Đối với ông, đứa con gái ngốc nghếch không thể đạt được Đế vương nhãn, bị giam cầm từ nhỏ và là một kẻ ngốc không biết gì về thế giới để ông có thể lợi dụng và giết cô theo ý muốn.

" Tôi chắc chắn mình có thể mua quần áo tốt và giặt giũ khi tôi muốn. "

Aristine nằm phịch xuống.

" Nhưng hãy chơi cùng trò này cho đến khi chúng ta đến nơi."

Trả thù những điều nhỏ nhặt như thế này không thú vị chút nào. Chỉ khi nó được thực hiện vào thời điểm không ai ngờ tới mới có thể tạo sự bất ngờ to lớn.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play