- Bình thường, thứ này không có khả năng xuất hiện trước mặt quần chúng, cho nên..
Người đại diện bên kia điện thoại có chút tâm ngứa.
- Cho nên nam hài kia thật sự biết tiên đoán? Hắn là ai vậy? Có thể nói thân phận của hắn không!
Thiếu niên xuất hiện không chỉ làm cho một mình hắn tò mò.
Không nói tới năng lực lời tiên đoán, chỉ nói bề ngoài tinh xảo xinh đẹp, hơn nữa vẻ tươi cười trào phúng khi giằng co với bà già, hắn vừa xuất hiện liền hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Đây là tiềm năng của giới giải trí a!
Nghe người đại diện lải nhải, Lạc Trường Canh không có phản ứng, trực tiếp cúp điện thoại.
Trong internet giằng co, hắn phát hiện có không ít người lên án thiếu niên không có lễ phép không gia giáo.
Điều này làm cho hắn tức điên.
Đối mặt với hung thủ bính đồ sứ còn hại chết người, còn cần lễ phép cái gì?
Hắn ngăn chặn cơn tức trong lòng, đem đầu đề nóng nảy trên mạng cùng nghi hoặc của cư dân mạng nói cho người nhà.
Diệp Gia Ngôn cùng Lạc Trữ Tương không chút do dự nhìn qua Lạc Tu Trúc:
- Tiểu Trúc, con có để ý cha mẹ công khai lên internet không?
Đối với bọn họ mà nói, tìm được con ruột là chuyện vui mừng lớn, nếu là chuyện vui lớn, bọn họ cũng muốn chia nhau hưởng lợi cùng người khác.
Nhưng không biết nhi đồng có để ý hay không.
Internet a..
Đôi mắt Lạc Tu Trúc xoay chuyển, tựa hồ nghĩ tới điều gì, lắc đầu:
- Con không sao cả.
Nghe được lời của hắn, hai vợ chồng vô cùng mừng rỡ, vội vàng lên mạng đăng lại internet kia, vui vẻ tuyên bố:
- Đây là đứa con mà tôi cùng lão Lạc thất lạc hơn mười năm!
Bọn họ chỉ nói là đánh rơi, cũng không nói bị đổi.
Trong lòng hai vợ chồng rất rõ ràng, sau khi giải quyết chuyện này xong, bọn họ về nhà còn có một vấn đề rất trọng yếu cần xử lý.
Tìm được con ruột trở về, vậy Lạc Trấn Tinh cần làm như thế nào.
Lúc này Lạc Trấn Tinh ngược lại cần bình tĩnh rất nhiều, ngẫu nhiên đối diện Lạc Tu Trúc còn có thể vui vẻ cười cười.
Nhưng Lạc Tu Trúc nhìn hắn với ánh mắt dần dần vi diệu.
Bởi vì Diệp Gia Ngôn tuyên bố, nguyên bản internet còn đang ồn ào huyên náo lại giống như bị tưới dầu vào lửa, nhiệt độ lại kéo lên.
Thiếu niên hư hư thực thực là thầy tướng số lại là con trai của Diệp Gia Ngôn cùng Lạc Trữ Tương?
Hơn nữa còn bị thất lạc hơn mười năm?
Rất nhanh dưới khu bình luận có không ít người suy đoán:
- Đứa nhỏ này không phải là bị lão đạo sĩ nào nhặt trở về, chờ hắn học thành tài rồi lại cho hắn tự tính toán đi tìm cha mẹ ruột của mình?
Suy đoán này thật thái quá nhưng tựa hồ lại thật hợp lý, thế nhưng cũng có không ít người tỏ vẻ đồng ý.
Khi bọn họ còn đang suy đoán, người Lạc gia cũng nhận được báo cáo giám định tử vong.
- Trải qua kiểm tra, sản phụ bị xuất huyết nhiều mà chết, chúng tôi ở trong bụng của nàng phát hiện rất nhiều dược vật lưu thông máu, lẽ ra sản phụ không được đụng chạm mấy thứ này, hơn nữa thân thể nàng cũng không tốt lắm, vì vậy cho nên..
Một xác hai mạng.
Bác sĩ làm kiểm tra cũng rất tức giận, hắn đem báo cáo giao cho Diệp Gia Ngôn.
- Diệp nữ sĩ, phần báo cáo này đủ cho các vị đi báo cảnh. Tình huống cụ thể còn lại liền giao cho pháp y đến làm việc.
Việc mà bệnh viện có thể làm chỉ là chứng minh sản phụ không phải tử vong ngoài ý muốn.
- Tôi đã biết! Tôi sẽ!
Diệp Gia Ngôn gật đầu, theo sau lấy điện thoại bấm 110.
Mặc dù nàng đã nghỉ việc phóng viên vài năm, nhưng lương tâm làm tin tức truyền thông vẫn không cho phép nàng xem thường sự việc như vậy.
Nói lớn một chút, đây có lẽ là một sự kiện cố ý mưu sát giết người.
Cảnh sát nhận được báo cảnh, rất nhanh đi tới bệnh viện.
Cảnh sát đến, người lưu trong bệnh viện lập tức nghĩ tới sự kiện bính đồ sứ trước đó.
Cũng không biết những cảnh sát này có phải đến điều tra bà già kia hay không.
Vừa nhìn thấy báo cáo, sắc mặt mấy cảnh sát đều có chút ngưng trọng.
Bọn họ cũng không phải mới vào nghề, tự nhiên nhìn ra được điểm đáng ngờ của báo cáo này ở nơi nào.
Nếu không phải ngoài ý muốn tử vong, hoặc là bị giết hoặc là tự sát.
Bọn họ có xem qua chuyện phát sinh trên internet, trong lòng thật hoài nghi là giết người.
- Phiền toái vài vị đi cùng chúng tôi làm ghi chép.
Thái độ cảnh sát vẫn thật thân mật.
Người canh giữ ở bệnh viện rất nhanh liền chứng kiến đoàn người đi ra, cùng lúc đó thi thể sản phụ cũng được đưa về cục cảnh sát, giao cho nhân sĩ chuyên nghiệp kiểm tra lại lần nữa.
- Đúng rồi, đương sự cũng ở trong bệnh viện này, đang ở khoa chỉnh hình.
Lạc Khải Minh nhắc nhở cảnh sát một tiếng.
Cảnh sát đến, lại làm cho cư dân mạng sinh ra tâm tư tò mò.
Nhất là khi có người chụp hình ảnh người Lạc gia nói chuyện với cảnh sát, ra vẻ cảnh sát đến có chút quan hệ với Lạc gia!
Mấy giờ sau, Lạc Trường Canh lại phát một tin tức:
- Cảnh sát đã quyết định lập án điều tra, hi vọng công đạo đến chậm này có thể làm yên lòng hai mẹ con vô tội.
Hai mẹ con, ba chữ này nói tới ai, mọi người lập tức liền nghĩ tới.
- Thật đáng thương a..
- Lão chủ chứa như thế nào luôn một mực hại người! Còn luôn hãm hại nữ tính!
- Ma cọp vồ đi, ma cọp vồ giữ gìn chế độ phong kiến, coi như thật có vấn đề, bà già cũng không dám xuống tay với nam giới.
- Nè nè! Đừng nghe gió chính là mưa a, trước mắt lập án điều tra chính là sự kiện sản phụ, sẽ không thật sự có người tin tưởng lời của con út Lạc gia đi!
- Nhưng lời tiên đoán của hắn thật chuẩn xác đâu..
- Thầy tướng số cái rắm, nếu hắn thật sự chuẩn xác, tôi chổng ngược đi vệ sinh!
Sau khi rời khỏi cục cảnh sát, Lạc Khải Minh nhìn bình luận trên internet, mím chặt môi.
Hắn có chút lo lắng tiểu đệ chứng kiến những lời bình luận này thì sẽ khó chịu.
- Thu phục, chuyện kế tiếp hẳn không còn liên quan gì chúng ta, về nhà thôi.
Lạc Trữ Tương thật cẩn thận khoát lên vai Lạc Tu Trúc, hỏi ý kiến của hắn.
Lạc Tu Trúc tự nhiên là không ý kiến.
Khi bọn họ về tới nhà, cũng đã là buổi tối, mọi người ăn cơm xong tự quay về phòng mình.
Nhưng có bốn người tâm tình không tốt lắm, khi nhìn thấy phòng của Lạc Tu Trúc tắt đèn, trong phòng ngủ chính lại nghênh đón hai người.
- Sao hai đứa cũng tới?
Diệp Gia Ngôn nhìn con lớn nhất cùng con thứ hai hỏi.
Biểu tình trên mặt Lạc Trường Canh không còn vẻ vui cười, ngược lại vô cùng ưu sầu.
- Mẹ.. Trấn Tinh làm sao bây giờ?
Con trai ruột đã trở lại, đứa con nuôi 18 năm phải làm sao đối đãi?
Diệp Gia Ngôn nghe vậy cũng thở dài một hơi.
Điểm này vợ chồng nàng cũng đang phiền não.
Lạc Trữ Tương bước xuống giường, ngồi bên cạnh ba mẹ con, bất đắc dĩ nói:
- Ngày mai mọi người cùng nhau thảo luận đi, chủ yếu là nhìn xem ý kiến của tiểu Trúc.
Bọn họ thua thiệt tiểu Trúc nhiều lắm.
Đứng ở góc độ của bọn họ mà nói, Lạc Trấn Tinh thật sự chỉ là ôm sai, hơn nữa cũng không phải nhi đồng của kẻ buồn người, hắn cũng là vô tội.
Nếu như có thể, bọn họ cũng không muốn đoạn tuyệt quan hệ với đứa bé này.
18 năm, dù nuôi con cá cũng sinh ra cảm tình, huống chi là một người.
Nhưng bọn họ cũng không thể ngăn cản người ta quay về với cha mẹ ruột của mình đi? Vậy bọn họ có khác gì kẻ buôn người chứ?
Lạc Trường Canh nhíu mày đưa ra một vấn đề:
- Nếu nói như vậy, vậy bọn họ không phải đang nuôi nấng nhi đồng của tên buôn người sao?
Lời này vừa ra, cả phòng đều trầm mặc lại.
Bởi vì kẻ buôn người tham lam, làm cho hai gia đình vô tội gặp phải vấn đề phức tạp này.
- Thật sự là nghiệp chướng.
Lạc Trữ Tương cúi đầu, bụm mặt bất đắc dĩ thở dài.
Làm sao lại biến thành như vậy đây?
Ngày hôm sau, từ sáng sớm mọi người vô cùng trầm mặc.
Bốn người không biết làm sao mở miệng, mà Lạc Trấn Tinh đã làm tốt chuẩn bị tâm lý.
Về phần Lạc Tu Trúc, hắn thuần túy là không thích mở miệng.
Ăn xong bữa sáng, mọi người đi vào phòng sách, nhìn hai nhi đồng mới trưởng thành trước mặt, trong lòng Lạc Trữ Tương vô cùng chua xót.
Lạc Trấn Tinh chứng kiến ánh mắt đỏ hồng của bọn họ, lập tức hiểu được kế tiếp cần nói gì.
Vì không muốn làm cho đôi vợ chồng ôn nhu thiện lương thêm phiền toái, hắn quyết định chính mình mở miệng trước.
- Hôm qua con cũng đã nghĩ kỹ..
- Tìm được thân phận rồi.
Lạc Trấn Tinh còn chưa nói xong, đã bị Lạc Tu Trúc cắt đứt.
Thiếu niên đem điện thoại đặt trước mặt Lạc Trấn Tinh, duỗi lưng một cái:
- Tôi đã nhờ một viên cảnh sát hỗ trợ điều tra một chút, hắn mới vừa tra được.
Điều tra? Điều tra cái gì?
Trong lòng Lạc Trấn Tinh chấn động, vô ý thức cúi đầu, liền chứng kiến trên màn hình di động là mặt của một nam cảnh sát.
Nhưng là, màu trắng đen.
Sắc mặt hắn chợt trắng bệch, đồng tử rung lên, theo sau chậm rãi ngẩng đầu, không thể tưởng tượng nhìn Lạc Tu Trúc.
Thiếu niên một tay nâng cằm, ngón tay thon dài gật màn hình, lộ ra đoạn nói chuyện giữa hắn cùng lão Lý.
- Cha ruột của anh hi sinh, mẹ anh bi thương quá độ cũng đi theo sau, đứa nhỏ kia về sau đi vào phúc lợi viện, bởi vì nguyên nhân là đứa con của liệt sĩ, chính phủ thật chiếu cố hắn. Nhưng mà..