Hình Chí Hoành là người sĩ diện. Hắn hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tiền Duệ một cái rồi mới xoay người rời đi, cũng không ném loạn đồ đạc khiến Tiền Duệ nhẹ nhõm.

Hắn khi nổi giận có khuynh hướng bạo lực, vừa rồi cậu vẫn luôn lo hắn sẽ làm Lăng Mộng bị thương, may mắn là không có..

“Tiền Duệ, đó là bạn trai anh à?” Lăng Mộng thấy Hình Chí Hoành rời đi, khẽ nhướng mày.

“Bây giờ thì không phải.” Tiền Duệ không chút do dự nói.

“Phải không? Chẳng qua tôi sợ hắn sẽ không cam tâm tình nguyện bỏ qua cho anh đâu..” Lăng Mộng cười nói.

“Vậy thì sao?” Tiền Duệ cười cười.

“Đúng vậy, vậy thì sao… Tiền Duệ, không nghĩ tới anh lại tiêu sái đến như vậy..”

“Tôi cho rằng cô sẽ nói tôi tuyệt tình.” Tiền Duệ ngồi ở ghế sofa bên cạnh, nhìn cảm xúc của nhân viên trang điểm từ khinh thường cậu trở thành đồng tình sau khi nghe cuộc đối thoại của hai người. Hình Chí Hoành chưa bao giờ là người sẽ để ý đến người khác, giống như vừa nãy, hắn làm loạn mà chẳng quan tâm tới ai, thiếu chút nữa khiến người ta tưởng rằng cậu lừa hôn.

“Đối với đàn ông ngoại tình, có đôi lúc nên tuyệt tình.” Lăng Mộng nói, trong mắt tựa hồ kích động lên.

Tiền Duệ nhìn vẻ mặt Lăng Mộng, khẽ thở dài, cậu nhớ rõ trước kia Lăng Mộng có một người bạn trai, cho nên hiện tại, bọn họ đều là những người giống nhau? Trách không được Lăng Mộng muốn bỏ việc để rời khỏi thành phố này.

Việc của Lăng Mộng, Tiền Duệ không hỏi nhiều, cậu cũng không rảnh để quan tâm, bởi vì ngày hôm sau, năm tỷ kia sẽ thật sự được chuyển vào tài khoản của cậu.

Khi tới ngân hàng xử lý việc nhận tiền chuyển khoản, giám đốc ngân hàng tự ra mặt, còn đẩy mạnh việc tiêu thụ rất nhiều sản phẩm quản lý tài sản, không biết vì sao mà chẳng có ai thấy chuyện này kỳ quái, cũng chẳng ai hỏi cậu lấy số tiền này ở đâu ra.

Bản thân, có lẽ đã gặp phải sự kiện thần quái rồi… Tiền Duệ chia tiền thành mấy phần, phân biệt rõ các khoản tiền, sau đó tới một tiệm cơm.

Muốn mở công ty thì phải có người, mà mấy năm nay cậu đã quen không ít người, những người này có thể không có ý định đi làm ở chỗ khác dù là công ty mà cậu thành lập nhưng khi cậu mời khách thì họ vẫn sẽ tới. Cho dù về sau họ không giúp đỡ cậu, thì cũng không đến mức bỏ đá xuống giếng.

Tiền Duệ đặt phòng lớn tại một tiệm cơm vô cùng nổi tiếng ở thành phố S, làm ba bàn tiệc rượu, sau đó cười nói chào hỏi mỗi một người đến tham dự.

“Giám đốc Tiền.” Một giọng nói quen thuộc vang lên, Tiền Duệ xoay người lại, liền thấy khuôn mặt mang đầy ý cười của cấp dưới Triệu Đức Minh của chính mình trước kia nhìn cậu.

“Bây giờ anh không còn là giám đốc nữa rồi… Sao cậu lại tới đây?” Tiền Duệ có chút kinh ngạc nhìn người trước mắt, ở bộ phận bán hàng của Hòa Hưng, thật ra người cậu coi trọng nhất là Triệu Đức Minh, nếu không phải bằng cấp của Triệu Đức Minh quá thấp, thì cậu cũng sẽ không bồi dưỡng Nghiêm Tề.

Chẳng qua có đôi lúc năng lực cá nhân và bằng cấp thật sự không liên quan gì đến nhau, ví dụ như cái người Triệu Đức Minh này, anh vốn chỉ là một nhân viên phòng bán hàng ở tầng dưới cùng trong khu vực nhưng dựa vào sự nỗ lực của bản thân mà đi đến vị trí hiện tại, lương một năm mấy chục vạn, còn tự học rất nhiều thứ, nói đến năng lực thì không thể nói anh kém được.

“Vậy tôi kêu anh là Tiền Duệ nhé. Tiền Duệ, tôi nghe nói anh muốn mở công ty, liền tới đây để xem, để tìm việc luôn.” Nụ cười trên khuôn mặt Triệu Đức Minh khiến cho người ta cảm thấy thân thiết.

“Cậu…” Tiền Duệ khẽ nhíu mày, cậu nhớ rõ cha Triệu Đức Minh bị nhiễm trùng đường tiểu, còn có vài đứa em trai em gái, gia cảnh cũng không tốt, lúc trước cũng bởi vì vậy, anh chỉ là một nhân viên bán hàng ở tầng dưới cùng lại có thể liều mạng làm việc, vì lấy nhiều phần trăm hơn. Sau khi cậu đề bạt người này, lại giúp anh tìm một bệnh viện không tồi ở thành phố S để cha anh có thể làm phẫu thuật ghép thận, sau đó người này lại càng liều mạng kiếm tiền…

Ở Hòa Hưng, hiển nhiên anh còn có thể kiếm được nhiều tiền hơn nữa.

“Tiền Duệ, ba tôi phẫu thuật rất thành công, hiện tại chỉ cần nghỉ ngơi là được, em trai em gái tôi cũng có việc làm rồi.” Triệu Đức Minh cười cười: “Chỉ cần anh cho tôi miếng ăn, tôi liền đi theo anh.”

Tiền Duệ sửng sốt, nhưng cũng nhanh chóng nở nụ cười. “Cám ơn.”

“Nếu anh muốn cảm ơn, cảm ơn chính mình là được rồi, nếu không phải anh đưa cho tôi mấy đơn hàng, thì tôi không thể nào kiếm đủ tiền cho ba tôi phẫu thuật và dưỡng lão, cũng chẳng có biện pháp gì mà ở lại đây.” Triệu Đức Minh nở nụ cười vô cùng chân thành tha thiết, mang theo sự cảm ơn sâu sắc.

Hình Chí Hoành là người bá đạo, nói một là một sẽ không nói hai, trước kia Tiền Duệ sợ hắn thủ đoạn cứng rắn, chỉ quan tâm giải quyết việc chung mà không rảnh quan tâm đến chuyện gia đình của cấp dưới nên cậu mới làm thay hắn, kết quả… Hòa Hưng có Hà Tỷ trở mặt vô tình, nhưng cũng có Triệu Đức Minh nhớ đến ân tình của cậu.

Tiền Duệ hít sâu một hơi, đối với tương lai càng thêm mong chờ.

Hình Chí Hoành không biết bản thân rời khỏi tiệm ảnh kia như thế nào, hắn chỉ biết chính mình bỏ Nghiêm Tề ở lại đường lớn, sau đó bắt taxi đến một quán bar.

Hắn đã sớm muốn cùng Tiền Duệ chia tay, cũng đã từng tưởng tượng sau khi chia tay Tiền Duệ cuộc sống sẽ tốt đẹp như thế nào. Hai ngày này còn vô cùng hạnh phúc như buông xuống một tảng đá lớn, cho đến khi nhìn thấy Tiền Duệ cùng với một người phụ nữ khác đi chụp ảnh cưới.

Hắn mà chia tay Tiền Duệ thì vẫn sống tốt nhưng mà sau khi chia tay hắn, Tiền Duệ có phải cũng sống tốt hay không? Cậu sẽ cưới vợ sinh con sao?

Nghĩ đến đây, Hình Chí Hoành chỉ cảm thấy khó chịu, một ly rồi lại một ly, ánh mắt mông lung lờ đờ bởi cơn say, hắn nhìn thấy một người con trai trẻ tuổi đang lại gần mình.

Lần đầu tiên khi hắn nhìn thấy Tiền Duệ, người này chính là có chút bất an như vậy, cũng có chút thẹn thùng mà cười đi? Hình Chí Hoành ôm người kia vào lòng, thấp giọng kêu lên: “Tiền Duệ…”

Giữa trưa hôm sau Hình Chí Hoành mới tỉnh lại, phát hiện bên người là một người đàn ông xa lạ. Hắn nhíu mày đứng dậy rời đi, không biết vì sao mà không có hứng thú dâng trào làm thêm một lần nữa giống như trước đây.

Đêm qua không muốn bị làm phiền nên đã tắt máyi, Hình Chí Hoành mở lên mới phát hiện hơn ba mươi tin nhắn chưa đọc, nhưng không có cái nào là của Tiền Duệ.

Trong lòng không hiểu sao có chút co rút lại, Hình Chí Hoành lắc lắc đầu, đang muốn đi tìm một chỗ ăn cơm, lại thấy Tiền Duệ nắm tay với một người đàn ông đi ra từ khách sạn.

“Tiền Duệ!” Hình Chí Hoành đứng dậy đuổi theo, nhưng đã không nhìn thấy Tiền Duệ đâu.

Người kia hình như là một người trong công ty từng được Tiền Duệ khen ngợi? Sắc mặt Hình Chí Hoành trở nên khó coi, hắn tức giận mở điện thoại để gọi điện cho Tiền Duệ, đáng tiếc là không gọi được, ngược lại, lại nhận được điện thoại của thư ký Hà Tỷ.

“Hình tổng, Triệu Đức Minh từ chức rồi, có rất nhiều người ở bộ phận bán hàng đang ngo ngoe rục rịch, nghe nói là Tiền Duệ ở bên ngoài mở công ty…”

“Tiền Duệ? Việc lần trước tôi còn chưa tìm cậu ta tính sổ, cậu ta lại còn dám trở về để đào người đi!”Giọng Hình Chí Hoành trở nên âm trầm, hắn nhất định phải tìm Tiền Duệ nói chuyện cho ra nhẽ!

Cho dù Tiền Duệ muốn trả thù hắn thì cũng phải đi tìm hắn mà trả thù, đừng có nhắm tới công ty!

Hình Chí Hoành đi tới chỗ ở của Tiền Duệ.

Nơi này, đã mấy tháng hắn không trở lại, so với chỗ ở nhỏ này thì hắn càng thích chỗ Nghiêm Tề hơn. Cho dù là vậy, nhưng không biết vì sao hắn lại chưa từng ném chìa khóa nơi này.

Lạnh mặt mở cửa ra, Hình Chí Hoành đã nghĩ kỹ nên chất vấn Tiền Duệ như thế nào, thế nhưng không phải nhìn thấy Tiền Duệ đang bận việc trong phòng bếp hoặc đang quét dọn nhà, mà là một đống hỗn độn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play