Ta Không Yêu Ngươi

1.6 Chuyện tình thứ nhất


2 tháng

trướctiếp

Tuy rằng trước đây nhìn thấy Tiền Duệ đi chụp ảnh áo cưới cùng người khác, nhưng Hình Chí Hoành hiểu Tiền Duệ, biết rằng chắc chắn cậu không có khả năng sẽ thay lòng đổi dạ chỉ trong vài ngày ngắn ngủi như vậy. Huống chi, việc Tiền Duệ muốn tìm người giả kết hôn hắn cũng có biết, vì vậy tuy rằng khó chịu nhưng lại không quá mức lo lắng. Tuy nhiên, mọi thứ trước mắt này lại khiến hắn rốt cuộc cũng không có cách nào cười nổi nữa, không có cách nào bình tĩnh được nữa.

Đồ ở đây, từng thứ từng thứ đều do Tiền Duệ mua thế nên cậu vô cùng trân trọng chúng, thậm chí trước đây đều tự tay quét tước, nhưng hôm nay…

Hình Chí Hoành ngồi xổm tại chỗ, liền thấy trên mặt đất có một khung ảnh đã bị hỏng, bên trong còn có ảnh chụp chung của hắn và Tiền Duệ. Khi đó bọn họ vẫn còn dính lấy nhau như keo sơn, hắn liền cùng với Tiền Duệ đi chụp tấm ảnh này, còn nói đó là ảnh chụp kết hôn.

Khi đó Tiền Duệ thích vô cùng, luôn vụng trộm chà lau nó, nhưng hiện tại, tấm ảnh này bị vứt lại trên mặt đất.

Hình Chí Hoành nhìn thấy tất cả, đột nhiên cảm thấy trước kia chính mình có lẽ đã có chút quá đáng.

Trái tim Tiền Duệ, có phải cũng giống như căn nhà này không, đã bị hắn làm tổn thương, vỡ thành từng mảnh nhỏ?

Hình Chí Hoành cảm thấy trong lòng từng đợt từng đợt khó chịu, giống như thứ bị đập phá không phải căn nhà này, mà là chính trái tim mình vậy mà nghĩ đến việc Tiền Duệ muốn mở công ty, lại nhịn không được mà nhíu mày.

Tiền Duệ muốn cáu kỉnh với hắn, nhưng mà làm hơi quá rồi đấy, có lẽ, bọn họ đều cần bình tĩnh lại một chút.

Hình Chí Hoành trầm ngâm một lát, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho đội trang trí nhà, bảo người ta nhất định phải đem phòng ở khôi phục lại như lúc ban đầu.

“Ông chủ, phòng này lúc trước rốt cuộc trông như thế nào?” Người được gọi rất nhanh mà tới, nhìn đến trong phòng lại trợn tròn mắt.

“Nơi này có cái bàn học, nơi này có cái tủ…” Hình Chí Hoành nói từng cái từng cái một, dù sao trước kia ở cùng Tiền Duệ cũng nhớ được vài thứ.

Hắn muốn sự kích thích, nhưng hình như cũng muốn có Tiền Duệ.

Tiền Duệ ở trong công ty sẽ giúp hắn, trở về nhà sẽ chăm sóc hắn, thật lòng muốn đi cùng hắn qua một đời…

Di động vang lên, Hình Chí Hoành nhìn hai chữ “Nghiêm Tề”, đột nhiên không muốn nhận điện thoại.

Khi Hình Chí Hoành đang cho người ta sửa sang lại căn phòng, thì Tiền Duệ đi đăng ký mở công ty.

Của cải không nên để lộ ra, tuy rằng trong tay có tiền, nhưng Tiền Duệ cũng không định một lần ăn ngay mà vẫn dự định phát triển từ đầu. Cùng lúc đó, cậu dẫn Lăng Mộng về quê một chuyến, tổ chức hôn lễ.

Hôn lễ này là giả, việc này Tiền Duệ biết, Lăng Mộng biết, mẹ Tiền Duệ cũng biết, nhưng những người khác lại không biết. Phần lớn mọi người đều mang khuôn mặt tươi cười, bắt đầu khích lệ Tiền Duệ, hoặc là hâm mộ cậu vì cưới được một đại mỹ nhân.

Ở nông thôn, tuổi này của Tiền Duệ mới kết hôn đã coi như là rất muộn rồi, nhưng cậu lại đi học ở bên ngoài, liền tính kết hôn muộn một chút thì mọi người cũng hiểu được, thậm chí bởi vì điều này mà hôn lễ cũng không náo nhiệt quá mức.

Tiệc rượu kết hôn diễn ra hai ngày liên tục, tiếp đó, Tiền Duệ ở lại đây ba ngày để cùng ông bà ngoại, cậu cùng những người họ hàng khác tụ họp, mà ở trong buổi tụ họp ấy, Lăng Mộng vô cùng được yêu thích.

Lăng Mộng có thể làm đến chức quản lý, tất nhiên xã giao với mọi người không kém. Trước khi tới đây, cô đã hỏi Tiền Duệ trong nhà có những ai, bảo Tiền Duệ mua quà để cô mang đến tặng, hơn nữa còn nói những lời khen tặng, làm cho người khác không muốn thích cô cũng khó.

Hôm nay ăn xong cơm chiều, nhìn thấy Tiền Duệ như thường lệ ôm chăn gối  muốn ngủ ở sofa trong phòng khách, rốt cuộc mẹ cậu không nhịn được mà đi qua: “Tiểu Duệ, mẹ thấy Lăng Mộng rất tốt, các con thử cùng nhau ở chung xem?”

“Mẹ?” Tiền Duệ nghe mẹ nói thế, kinh ngạc qua đi chỉ còn cười khổ: “Mẹ, bây giờ con đã như vậy rồi, không nên hại con gái nhà người khác.”

“Con ấy…” Mẹ Tiền Duệ thở dài, bà vẫn hy vọng con trai mình có thể trở về con đường chính đạo, nhưng hiện tại… Chẳng qua, bây giờ con trai có quyết định của riêng nó, bà không còn có thể can thiệp vào được nữa.

“Mẹ, mẹ đừng lo cho con, con sẽ sống thật tốt, đúng rồi, con đã mua mấy cái bảo hiểm cho mẹ, sau này công ty bảo hiểm hàng tháng sẽ chuyển tiền cho mẹ. Mẹ cứ cầm lấy mà dùng, con không thiếu tiền.” Tiền Duệ lấy hai tấm thẻ trong người ra đưa cho mẹ.

Tiền Duệ bây giờ rất có tiền, việc này mẹ cậu cũng biết, trước kia bà cùng với cậu cãi nhau, không muốn dùng tiền của con trai, nhưng hiện tại cũng đã làm hòa rồi .

Thở dài, bà trở về phòng.

Sau khi rời khỏi quê, Tiền Duệ và Lăng Mộng đường ai nấy đi. Ngoài số tiền đã thỏa thuận, thì vàng mà mẹ cậu chuẩn bị cho con dâu cậu cũng cho Lăng Mộng luôn, dù sao bây giờ cậu cũng không thiếu tiền.

Trở lại thành phố S, Tiền Duệ liền bận rộn lo công việc. Bởi vì công ty vừa mới mở, nên mỗi lần cậu chỉ là cầm giấy tờ, sau đó để người khác đi làm. Chẳng qua dù vậy đi nữa, cậu vẫn luôn tự mình trông coi, thế cho nên chất lượng sản phẩm vô cùng tốt, mà cùng lúc đó, cậu cũng không quên xem xét công ty nhà họ Hình, chuẩn bị thu mua.

Vì quá bận rộn, nên chuyện tình cảm cũng bị cậu vứt sang một bên, không biết có phải không cần phải hao tổn tinh thần cho nó hay không mà thậm chí Tiền Duệ cảm thấy tinh thần càng ngày càng tốt hay không.

“Tiền tổng, tiền lương này…” Sau khi phát tháng lương đầu tiên, Triệu Đức Minh liền tìm đến Tiền Duệ, trên mặt đầy sự chần chừ —— Số tiền mà Tiền Duệ đưa thật sự quá nhiều.

Tất nhiên Tiền Duệ đoán được tâm tư Triệu Đức Minh, lập tức cười cười: “Trong tay tôi có chút tiền mà, cậu đừng lo tôi không đủ tiền.”

Triệu Đức Minh sửng sốt, liền nghĩ tới Hình Chí Hoành, Tiền Duệ theo Hình Chí Hoành nhiều năm như vậy, còn giúp Hình Chí Hoành phát triển công ty, kiểu gì trên người cũng có chút tiền: “Tiền tổng, tiền phải dùng ở chỗ cần thiết, tiền lương của tôi có thể chờ khi công ty có lợi nhuận rồi mới phát.”

“Cậu cầm đi.” Tiền Duệ cười cười, lại nói: “Tôi bao, chúng ta đi ăn cơm nhé?”

Triệu Đức Minh sửng sốt, ngay sau đó liền gật đầu.

Thời tiết đã bắt đầu nóng nực, sau khi Tiền Duệ rời khỏi công ty, liền đem tây trang trên người cởi xuống, vắt lên tay trái, sau đó đi ra ngoài.

Văn phòng mà Tiền Duệ thuê hiện giờ nằm ở tầng chín trong một tòa building cao lớn, cậu và Triệu Đức Minh cùng đi thang máy xuống gara, sau đó lấy chìa khóa muốn đi vào trong xe.

Đúng lúc này, có một người đàn ông chặn trước mặt cậu.

“Hình Chí Hoành?” Tiền Duệ có chút kinh ngạc nhìn người đàn ông này. Mấy ngày nay, vẫn luôn không có tin tức của Hình Chí Hoành, cậu còn tưởng rằng người này đã quên mình, không nghĩ tới hắn lại tới đây..

“Tiền Duệ, chúng ta nói chuyện đi!” Hình Chí Hoành liếc nhìn Triệu Đức Minh một cái, sau đó kéo tay Tiền Duệ.

“Chúng ta không có gì để nói với nhau cả.” Tiền Duệ nhàn nhạt cười mà hất tay Hình Chí Hoành,sau khi đã không còn yêu nữa, nên bây giờ nhìn thấy Hình Chí Hoành, cậu chỉ thấy bực bội mà thôi.

Hình Chí Hoành trừng mắt nhìn Triệu Đức Minh, phát hiện Triệu Đức Minh không có ý định rời đi, mới hít sâu một hơi nhìn về phía Tiền Duệ. “Tiền Duệ, trước đây là anh không đúng, anh xin lỗi em, anh sẽ sa thải Nghiêm Tề, ngày mai em liền trở về Hòa Hưng đi.”

“Tôi không có hứng thú.” Tiền Duệ cười cười, trên khuôn mặt của Hình Chí Hoành thế mà lại vô cùng chắc chắn… Chẳng lẽ hắn cho rằng mình sẽ còn về đấy hay sao?

“Tiền Duệ, em đừng làm loạn nữa!” Hình Chí Hoành có chút cường ngạnh, ngay sau đó liền mềm mỏng: “Anh đã biết sai rồi mà, Tiền Duệ, anh yêu em, anh chỉ yêu mình em mà thôi. Em đập hỏng nhà của chúng ta, anh đã sửa chữa lại rồi, em cùng anh về nhà đi.”

“Đó là phòng của anh, không phải nhà của tôi.” Tiền Duệ nhàn nhạt. “Hình tiên sinh, anh đi đi, đừng có dây dưa mãi như thế sẽ khiến cho người ta chán ghét đấy.”

“Tiền Duệ!” Hình Chí Hoành cau mày nhìn người đàn ông trước mặt. “Cho dù em có tức giận, thì cũng không cần làm loạn như vậy chứ!”

“Tôi nghĩ Hình tiên sinh sai rồi.” Tiền Duệ nhìn Hình Chí Hoành cười cười. “Tôi không có tức giận, tôi chỉ là… không yêu anh nữa.”

Hình Chí Hoành còn rất nhiều lời muốn nói, nhưng nghe tới lời này rồi, lại đột nhiên cái gì cũng không nói được..

“Đương nhiên, tôi cũng không cảm thấy Hình tiên sinh còn yêu tôi. Nếu anh còn yêu tôi, thì tại sao lại đuổi tôi đi, lại ở trước mặt mọi người cho tôi một cái tát, đến bây giờ mới biết đến xin lỗi, còn tỏ vẻ không tình nguyện đến như vậy?” Tiền Duệ nói, rồi mở cửa xe ngồi vào.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp