- Một đứa con gái thì có ích gì, sớm muộn gì cũng thành người nhà của người khác. Lúc nó mới ra đời tao đã nói muốn ném nó xuống sông để chết đuối cho rồi, tại ba mẹ nó sống chết không đồng ý thôi.
- Chỉ có điều cũng may, mấy năm này cũng không nuôi nó uổng công. Bây giờ coi như nó kiếm được kha khá tiền cho gia đình tụi tao, đủ cho cuộc sống sau này của tao với ba nó. Tao còn truy cứu cái gì nữa? Truy cứu xem số tiền này có minh bạch không à?!
Nghe câu trả lời của bà nội Lý Phong, tôi lập tức nổi trận lôi đình, nhưng thấy ba Lý Phong nằm liệt trên giường, nhìn hai mẹ con nghèo rớt mồng tơi sống nương tựa lẫn nhau, tôi chỉ có thể thở dài, đè nén cơn giận trong lòng.
Đột nhiên tôi nhớ đến một truyền thuyết ở quê mình, nếu một người chết oan, trên xác của họ bị buộc một cái chuông dây đỏ ở mắt cá chân, thì người đó sẽ không xuống âm phủ mà sẽ biến thành quỷ, chiếc chuông dây đỏ sẽ dẫn người đó đi tìm người đã giết họ để trả thù.
Dù chỉ là truyền thuyết, nhưng tôi cũng muốn thử một lần. Trải qua cái chết của Lý Phong, tôi đã bắt đầu hoài nghi trên đời này có quỷ. Tôi muốn có Lý Phong một cơ hội, một cơ hội để chị tự đòi lại công bằng cho mình.
Thi thể Lý Phong được đặt trong quan tài tại phòng khách tồi tàn trong nhà, xác đã để trong nhà được ba ngày, sáng mai sẽ được chôn cất dưới đất. Ba ngày qua chỉ có tôi quỳ gối trước vong linh của Lý Phong đốt giấy tiền vàng mã sám hối, ba người Trần Mãnh còn chẳng thèm tới nhìn một lần, bọn nó đáng chết!
Đêm khuya, thừa dịp mọi người đi nghỉ ngơi chỉ còn tôi là người duy nhất ở lại gác đêm. Tôi lấy ra chiếc chuông dây đỏ đã chuẩn bị từ lâu, buộc nó vào chân Lý Phong.
Chẳng biết có phải do ảo giác của tôi hay không, nhưng ngay khi chuông được buộc vào chân, một cơn gió lạnh thổi qua, chuông cũng phát ra âm thanh leng keng êm tai.
Sáng hôm sau Lý Phong được an táng suôn sẻ, tất cả trở về với cát bụi, cuộc sống lại lần nữa trở về bình lặng như mọi ngày, như thể không có chuyện gì xảy ra. Tôi quỳ trước mộ Ký Phong một ngày, trò chuyện với chị rất nhiều, từ khi chúng tôi gặp nhau cho đến khi lên cấp ba. Chỉ cần tôi nhớ, tôi đều kể cho chị nghe tất cả những chuyện lớn nhỏ đã xảy ra, một hồi thì cười, một hồi lại khóc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT