Tiểu Quỳ cũng lập tức tỏ ra không biết phải làm sao.
Tôi vội vàng xen vào cuộc cãi vã không hồi kết giữa hai bên:
- Khoan đã, để tôi sắp xếp lại suy nghĩ đã, các cậu gặp phải trận mưa to ở chỗ câu cá, theo lý thì có lẽ mọi người phải sơ tán ngay lập tức mới đúng chứ? Vậy tại sao Tiểu Quỳ lại một mình trở về trước, mà các cậu vẫn còn ở lại thu dọn đồ đi câu?
A Kỳ lập tức giải thích:
- Vì mấy cái túi xách chúng tôi mang theo đều không có chức năng chống thấm nước, thế nên để cho Tiểu Quỳ cầm túi đựng thiết bị sản phẩm điện tử chạy về trước, còn về phần đồ câu cá cậu cũng biết mà. Chúng tôi đang lắp đặt cần câu tự động, cái thứ đó muốn thu dọn cũng không thể làm xong ngay được…
Thì ra là thế. Tiểu Quỳ cũng nhẹ gật đầu xác nhận.
- Sau đó sự khác biệt xảy ra, các cậu thấy Tiểu Quỳ chạy lên cầu và rồi cầu bị sập đúng không? - Tôi quay đầu lại nhìn Tiểu Quỳ, nói tiếp: - Còn Tiểu Quỳ, những gì em thấy được là chỗ câu cá nơi bọn họ đứng bị sụp phải không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT