Tiểu Tây hưng phấn cũng không quên nhiệm vụ trợ lý của mình, tuy trong lòng hét lớn nhưng bề ngoài cô ấy cũng chỉ có thể tỏ ra bình tĩnh. Cô ấy lén lút ở bên cạnh quan sát, mong muốn CP của mình có thể cho thêm đường, tốt nhất là có một nụ hôn chia tay đầy nồng nhiệt, hôm nay cô ấy sẽ là fan CP hạnh phúc nhất thế giới.

Giang Trầm rất muốn hôn Thẩm Minh Dữu, nhưng Thẩm Minh Dữu lại đang đeo khẩu trang.

Đã gần đến giờ lên máy bay, Thẩm Minh Dữu đẩy n.g.ự.c anh ra.

Giang Trầm không buông cô ra mà ngược lại ôm cô chặt hơn, sau đó một nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống tai Thẩm Minh Dữu, Thẩm Minh Dữu nghe anh thì thầm vào tai cô: “Vợ yêu, anh đợi em về nhà.”

Trước đây là Thẩm Minh Dữu đợi anh về nhà, từ nay trở đi sẽ là anh đợi cô.

Thẩm Minh Dữu phát hiện Giang Trầm đã thay đổi.

Trước đây, Giang Trầm hiếm khi chủ động liên lạc với cô, hiện giờ lại trở nên rất dính người.

Trong lúc Thẩm Minh Dữu đang nghỉ ngơi sau khi quay xong một phân cảnh, trợ lý Tiểu Tây lại đưa điện thoại cho cô: “Chị Minh Dữu, hình như vừa nãy anh rể lại gửi tin nhắn đến.”

Đường Khiêm ở bên cạnh nghe thấy câu này thì lập tức đưa mắt nhìn sang, anh ta trêu chọc: “Không ngờ luôn đó, tổng giám đốc Giang nhà cô dính người quá nhỉ, cứ như không thể rời xa cô dù chỉ một giây vậy.”

Mấy ngày nay, lúc Thẩm Minh Dữu đang quay phim ở phim trường, Đường Khiêm để ý thấy cái vị trong nhà của Thẩm Minh Dữu lúc thì gọi điện thoại, lúc thì gửi tin nhắn. Lúc Thẩm Minh Dữu nghỉ ngơi sau khi quay phim, nếu không phải là nghe điện thoại thì là cúi đầu, cầm điện thoại nhắn tin. Mới đầu Đường Khiêm không biết đó là ai, sau khi biết thì Đường Khiêm cảm thấy một lời khó nói hết.

Đường đường là một tổng giám đốc bá đạo giờ lại hoá thành tiểu tinh dính người.

Đường Khiêm nghĩ đến vị nữ tổng giám đốc bá đạo nhà mình, không thể không nói, anh ta thực sự hơi ngưỡng mộ Thẩm Minh Dữu. Nếu vị nhà anh ta cũng có thể dính người như vị trong nhà Thẩm Minh Dữu thì tốt biết mấy.
Thẩm Minh Dữu không để ý Đường Khiêm, sau khi cô nhận điện thoại thì cũng hơi nhức đầu.

Hai ngày nay, mỗi ngày ba bữa, Giang Trầm cứ đúng giờ là sẽ hỏi thăm. Buổi tối trước khi ngủ nhất định sẽ gọi điện thoại cho cô, thỉnh thoảng sẽ còn nhắn tin, báo cáo hành tung của mình hoặc là kể cô nghe mấy chuyện thú vị xảy ra ở nhà trẻ của Niệm Niệm…

So với sự lạnh nhạt xa cách trước đây, hình như Giang Trầm đã thay đổi từ thái cực này sang thái cực khác. Trước đây thì không quan tâm cũng chẳng hỏi han, giờ thì việc lớn việc nhỏ đều sẽ báo cáo với vợ, cứ như biến thành người khác vậy.

Nhất thời Thẩm Minh Dữu thấy không quen lắm.

Cô mở điện thoại, phát hiện Giang Trầm gửi tin nhắn cho cô về hôn lễ của Tiêu Hàng - người bạn tốt của anh.

[Tiêu Hàng muốn Niệm Niệm làm hoa đồng cho hôn lễ của cậu ta. Vốn là anh muốn từ chối nhưng Tiêu Hàng cứ ăn vạ mãi, nhất định phải là Niệm Niệm nên anh muốn hỏi ý của em.]

Thẩm Minh Dữu trả lời anh: [Niệm Niệm đồng ý là được.]

Giang Trầm trả lời tin nhắn rất nhanh:[Niệm Niệm có hơi muốn đi.]

[Vậy thì được.]

[Nhưng anh không đồng ý để Niệm Niệm đi cho lắm.]

Thẩm Minh Dữu để điện thoại xuống, cô không quá tò mò về việc tại sao Giang Trầm không đồng ý cho Niệm Niệm đi. Chẳng qua là sự so đo ngầm giữa đám bạn xấu thôi mà, khi đàn ông đã ấu trĩ thì thật sự rất trẻ con.

Quả nhiên, thấy Thẩm Minh Dữu không hỏi nguyên nhân, Giang Trầm nhanh chóng gửi tin nhắn đến, chủ động giải thích nguyên nhân.

[Có điều bây giờ Niệm Niệm nhà chúng ta đã là đại minh tinh có nhiều fans rồi. Tới tham gia hôn lễ của Tiêu Hàng đã là cho Tiêu Hàng thể diện rồi. Kết quả, cậu ta còn mơ tưởng con gái anh làm hoa đồng cho cậu ta. Làm hoa đồng thôi chưa đủ, lại còn được voi đòi tiên muốn Niệm Niệm nhảy popping với cậu ta trong hôn lễ, mơ đẹp quá ha!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play