Hôm sau, Thẩm Minh Dữu tỉnh dậy lúc bốn giờ sáng.

Hôm nay cô phải vội vàng đến Thành phố điện ảnh - thành phố S vào buổi trưa nên nhất định phải dậy thật sớm để ra sân bay.

Giang Trầm và Niệm Niệm vẫn còn đang ngủ, Thẩm Minh Dữu nhấc chăn lên, nhẹ nhàng đứng dậy rời giường và đi vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt.

Sau khi đánh răng rửa mặt sạch sẽ, Thẩm Minh Dữu đi ra thì thấy Giang Trầm cũng đã đứng dậy, thậm chí anh đã thay quần áo xong.

"Em đánh thức anh à?"

Thực ra cả đêm qua Giang Trầm ngủ không ngon, khi Thẩm Minh Dữu đứng dậy đi ra phòng vệ sinh bên ngoài đánh răng rửa mặt thì anh đã tỉnh, Giang Trầm nói: “Anh đưa em ra sân bay.”

Hành lý đã thu dọn xong, Thẩm Minh Dữu chỉ cần mang theo những thứ cuối cùng cô cần dùng, cô nói với Giang Trầm: "Không cần đâu, trợ lý và tài xế sẽ đón em."

Thẩm Minh Dữu đi tới bên giường, cô cúi người hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng trong lúc ngủ của Niệm Niệm, lúc cô quay người lại thì nhìn thấy Giang Trầm đã xách hành lý của cô xuống lầu.

Thẩm Minh Dữu đành phải đi theo anh xuống lầu.

Lúc này Giang Thiệu Bình và Cố Cẩn đã thức dậy, sau khi nhìn thấy Thẩm Minh Dữu đi xuống lầu, họ vừa đưa cô ra ngoài, vừa dặn dò cô khi ở bên ngoài phải tự chăm sóc tốt bản thân.

"Ba mẹ, mọi người vào nhà đi ạ." Thẩm Minh Dữu ngồi ở ghế phụ, cô mở cửa sổ xe vẫy tay chào ba chồng và mẹ chồng. Khi nhìn qua kính chiếu hậu, Giang Thiệu Bình và Cố Cẩn vẫn chăm chú nhìn cô rời đi, Thẩm Minh Dữu nhất thời cảm thấy hơi giật mình.

Mọi người xung quanh cô ai cũng xuất sắc, họ đều có sự nghiệp mình yêu thích, bận rộn và hạnh phúc ở vị trí của mình.

Thẩm Minh Dữu sẽ luôn là người ở nhà, nhìn họ rời đi và tiễn họ đi hết lần này đến lần khác.

Giờ đây, cô cũng đã có được sự nghiệp mà mình yêu thích, cô không còn là người luôn nhìn theo bóng lưng người khác khi họ rời đi nữa.
"Em đang nghĩ gì vậy?" Giang Trầm lái xe không nhịn được mà hỏi khi nhìn thấy Thẩm Minh Dữu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thẩm Minh Dữu trả lời anh: “Em đang ghi nhớ lời thoại.”

Giang Trầm khẽ cười, khi anh đã quyết định sau này sẽ dành thời gian nhiều hơn cho vợ con, nhưng ngược lại Thẩm Minh Dữu trở thành người bận rộn nhất trong nhà, dù anh có dành thời gian cho cô thì cũng không được, anh chỉ có thể làm bảo mẫu ở nhà. . Ngôn Tình Hài

Trợ lý Tiểu Tây theo xe của tài xế công ty tới sân bay trước.

Khi Thẩm Minh Dữu đến, Tiểu Tây đã đợi sẵn ở trạm kiểm soát an ninh của nhà ga sân bay.

Ở sân bay đã hơn bốn giờ sáng, người đến người đi đã đông, đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, Thẩm Minh Dữu đeo khẩu trang che chắn để tránh bị người khác nhận ra.

Giang Trầm đẩy vali của cô đi thẳng đến trạm kiểm soát an ninh.

“Anh về sớm chút đi.” Thẩm Minh Dữu muốn lấy vali từ trong tay anh, nhưng cô phát hiện mình kéo không nổi, Thẩm Minh Dữu cúi đầu thì nhìn thấy tay Giang Trầm đặt trên tay gạt không có ý định buông ra.

"..."

Dưới cái nhìn khó hiểu của Thẩm Minh Dữu, cuối cùng Giang Trầm cũng buông vali ra, nhưng anh không hề rút tay lại mà ngược lại vòng tay ôm lấy eo Thẩm Minh Dữu, kéo cô vào trong lòng mình, tay còn lại thuận thế ôm gáy cô, kéo đầu cô tựa vào vai anh.

Thẩm Minh Dữu: "..."

Cách đó không xa, Tiểu Tây nhìn hành động của hai vợ chồng, không khỏi giơ tay che mũi miệng. Hiện tại cô ấy cũng giống như những fan trên mạng, cô ấy đã trở thành fan CP của Thẩm Minh Dữu và tổng giám đốc Giang. Bây giờ CP của cô ấy đang thể hiện tình cảm trước mặt cô ấy, với tư cách là một người hâm mộ, Tiểu Tây như biến thành một con gà, cô ấy gào thét và hét to trong lòng——

[A a a, anh rể bá đạo quá, động tác ôm eo này ngầu quá!]

[Ngọt quá, ngọt quá, chồng chị Dữu cho em thấy một cái hôn thiệt quyết liệt, em muốn nhìn quá a a a!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play