Lục Yên vui vẻ mà trở về Vương phủ:
“Nương tử! Ta đã về rồi!”
“Ta bị thương! Nghiêm trọng lắm!”
“Mau tới thổi thổi cho ta! Nếu không sẽ không khép miệng được!”
Ta chưa kịp trả lời một bóng người ở đâu nhào tới:
“Vương gia, cuối cùng người cũng trở về rồi!”
“Liên Nhi rất nhớ ngài!”
Lục Yên hết hồn, lập tức né ra, chỉ nghe “rầm” một cái.
Liên Nhi mang theo vẻ mặt quyến rũ… nằm ở trên đất.
Lục Yên nhíu mày: “Ngươi là ai?”
“Ngươi ôm ta làm cái rắm gì?
Liên Nhi ủy khuất nói: “Thiếp là Liên Nhi, Chưởng Thượng Vũ!”
Lục Yên nghe vậy sửng sốt, nhìn kỹ một lát, sau đó vui vẻ nói:
“À tốt quá! Mấy ngày nay có luyện tập không?”
“Qua mấy ngày nữa có cung yến, ngươi tiến cung cùng ta.”
Thế là kinh thành lại truyền ra tin tức:
Dực Vương muốn mang theo nữ tử khác tiến cung.
“Vương phi thất sủng rồi.”
Nháy mắt, cung yến đã tới.
Liên Nhi khổ luyện Chưởng Thượng Vũ, mang vẻ mặt ý chí chiến đấu theo ta và Lục Yên vào cung.
Bắt mắt nhất lúc này là vũ đài bằng vàng to lớn nằm giữa chính điện.
Liên Nhi đắc ý tới mức, thừa lúc Lục Yên không để ý liền khiêu khích ta:
“Ngươi nên giữ cẩn thận ngôi vị Vương phi này, trước sau sẽ là của ta thôi.”
“Vương gia nguyện dùng toàn bộ chiến công đổi một đài vàng vì ta, có thể thấy được ta ở trong lòng ngài có bao nhiêu trọng lượng.”
Cung yến bắt đầu.
Đầu tiên, Hoàng thượng trịnh trọng ca ngợi chiến công của Lục Yên. Sau đó giới thiệu Yến vương vừa ghé thăm.
Mọi người lần lượt hành lễ.
Chỉ có ta nhận thấy, ánh mắt của Yến quốc vương nhìn ta chằm chằm.
Trong lúc im lặng, Lục Yên đột nhiên đặt ly rượu xuống, trừng mắt với Yến Vương.
Trong phút chốc, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào hắn, không hiểu tên này lại làm trò quỷ gì.
Hoàng thượng cố gắng làm dịu bầu không khí bằng câu nói cường điệu.
“Ha! Ha! Ha!” A Yên, đây không phải là hoàng kim đài mà trước đây đệ muốn sao?”
“Đây, ta giao nó cho đệ!”
Sắc mặt Lục Yên có chút dịu lại:
“Liên Nhi, lên múa đi.”
Liên Nhi cuối cùng cũng có được thể hiện, ả nóng lòng lao lên hoàng kim đài khiêu vũ.
Trong lúc mọi người đang lặng lẽ chiêm ngưỡng thì Lục Yên nắm lấy tay ta lắc mạnh.
Ta khó hiểu mà nhìn về phía hắn, liền thấy vẻ mặt hưng phấn mà chỉ vào nữ tử trên hoàng kim đài “Xoay tròn nhảy lên, xoay tròn rồi lại nhảy lên”.
“Nương tử mau nhìn xem! Đây là hộp nhạc ta tặng nàng!”