Phong cảnh dọc đường không cần nói nhiều, vì điểm đến cuối cùng là thôn Vũ, cho nên cũng xem như đường về, sự bình lặng trên đường về khiến tôi bắt đầu buông lỏng, không nghĩ gì nữa.
Hải Nam mưa nắng thất thường, Bàn Tử hẹn một người bạn của hắn ở Hải Nam tiếp đón chúng tôi. Người này là đầu bếp Phúc Kiến, làm việc trong nhà bếp khách sạn, bình thường sống trong làng chài ven biển, nghe chúng tôi sắp đến, thì bảo mới về một đợt ghẹ và mấy con cua xanh, sẽ làm một bữa cơm hấp cua xanh đãi chúng tôi.
Bờ biển có những ngôi nhà nửa sinh sống nửa cho thuê, mỗi khi đến hoàng hôn, tàu cá lớn nhỏ trở về, trên tàu chở vô số cá tươi.
Lúc chúng tôi qua eo biển Quỳnh Châu, xe ở trên tàu, người lên trên boong, tôi vừa ngắm hải âu bay quanh tàu, vừa diễn tập đoạn tương thanh với Bàn Tử.
Chúng tôi ở trên tàu soạn đoạn thứ hai, khiến tôi cảm thấy thắng lợi trong tầm mắt.
Sau khi xuống thuyền, chúng tôi tiếp tục lái xe đến thôn làng ở Văn Xương, đi chừng 4 giờ sau thì đến rừng dừa bên ngoài, nghe nói vì gần đây đang phóng tên lửa, cho nên con đường nhỏ trong làng chen chúc rất đông du khách, chúng tôi kẹt xe suốt ba tiếng đồng hồ mới vào được làng, vừa hay đúng thời khắc cuối cùng mặt trời lặn, ráng chiều trên biển trở nên rực rỡ. Chúng tôi đỗ xe xong, dỡ gia cầm gia súc trên xe xuống, Bàn Tử đi vào cùng bạn hắn chuẩn bị cơm tối, tôi và Muộn Du Bình ra bờ đê bên biển ngồi.
Gió biển thổi ẩm tóc chúng tôi, tôi không muốn nghĩ gì cả, ngồi thơ thẩn ở đó, mãi đến khi mặt trời lặn hẳn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT