Lần này tôi rất kiên nhẫn, vừa ở nhà A Quý tra tư liệu, vừa đợi kết quả hóa nghiệm ở Bắc Kinh. Đồng thời, chúng tôi còn ngày ngày ra ruộng bắt ốc bươu, thứ này cứ như bắt hoài không hết, đâu đâu cũng có, mỗi ngày đều bắt đầy hai sọt lớn.
A Quý bảo tôi, chỉ cần là vịt ngỗng ăn thịt ốc từ nhỏ, sẽ ăn được ốc bươu, còn gia cầm chỉ từng ăn tép và lúa sẽ không ăn nổi. Nhưng thứ này quả thực rất khó ăn, có điều hình thể lớn, giàu protein, gia cầm ăn xong đẻ trứng rất tốt.
Mỗi buổi sáng chúng tôi mò ốc, thả xuống cho vịt ăn. Đôi lúc mò ốc còn bắt được ốc gạo, dùng rượu trắng ngâm cho sạch trùng, lại lể ra rửa sạch, dùng một nửa thịt ốc gạo trộn với một nửa thịt heo, nắn thành một viên, nhét trở vào vỏ ốc, sau đó xào ớt với mỡ hành.
Tôi là người Giang Nam, rất nhiều người Giang Nam không chịu được mùi vỏ ốc, nhưng tôi lại thấy thơm ngọt. Tôi và Bàn Tử thương lượng, xem có nên thêm vào thực đơn đi săn của chúng tôi không, Bàn Tử và tôi ý kiến trái ngược, hắn cảm thấy vỏ ốc gạo có vị đất, không phải vị tươi, nếu tôi có cách khử được mùi đất trong vỏ ốc gạo, thì mùi vị thịt ốc vẫn hết sức động lòng người.
Chuyện này liền trở thành đề tài nghiên cứu lâu dài, tôi ngược lại ăn đến là vui vẻ, A Quý cũng OK, Muộn Du Bình và Bàn Tử thì không ăn nhiều lắm.
A Quý bảo tôi, mùi đất của ốc gạo thực ra phụ thuộc vào nơi vớt ốc. Nếu là chỗ nước chảy, mùi đất của ốc sẽ không quá nồng, hơn nữa sau khi vớt lên, phải dùng miếng chùi xoong chà sạch trong ngoài vỏ ốc.
Tôi suy ngẫm, giá của món này ít nhất phải hơn 80 tệ, riêng tiền công đã cao hơn cả tiền nguyên liệu rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play