Lúc tôi mở bừng mắt ra, đã ở trong nhà A Quý, A Quý và một đám người của sở Y tế trong thôn vây quanh bên cạnh. Bàn Tử thấy tôi mở mắt, cả người lập tức xụi lơ, có vẻ hết sức căng thẳng.
Tôi vô cùng yếu ớt, ký ức vừa rồi nhanh chóng tan biến trong não tôi, tôi vận hết chút sức lực cuối cùng, nói với Bàn Tử: “Hình như tôi nhìn thấy Phan Tử rồi.”
Bàn Tử đang trả lời tôi, nhưng có vẻ tôi vẫn không nghe hiểu lời hắn.
Chẳng mấy chốc tôi lại thiếp đi, đến khi tỉnh lại lần nữa, đã là buổi trưa ngày thứ ba, Muộn Du Bình đang ở bên cạnh nhìn tôi.
Tôi cục cựa, cảm giác cơ thịt toàn thân còn đau hơn mới từ núi tuyết đi ra.
Tôi xuống lầu ăn cơm trưa, Bàn Tử thấy tôi tỉnh, cuối cùng cũng thở phào. Tôi muốn hỏi là chuyện gì, Bàn Tử bảo tôi đừng hỏi, ăn cơm đã. A Công A Mẫu bắt đầu đẻ trứng rồi, vốn định để mấy trứng này nở ra gà con, bây giờ nấu cho tôi bồi bổ sức khỏe trước đã.
Tôi nhìn món ớt xanh xào trứng trên bàn, ăn mấy miếng, quả thực rất thơm. A Quý còn đến thôn khác mua cho tôi rất nhiều trà lạnh địa phương, nói có thể tôi bị trúng nắng, ngôi nhà này xây dựng vô cùng nóng, cho nên tôi mới ngất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT