Ngày hôm đó không có việc gì, thực ra số vàng cổ làm móng nhà bên dưới này, không đào ra, cũng không biết có còn đó không. Chúng tôi ngồi ngẩng người bên suối nước nóng, có cô gái đến ngâm, chúng tôi chỉ đành bỏ đi, ba người mặc Tạng bạo đi loanh quanh trong chùa.
Theo trí nhớ của Muộn Du Bình, chuyện về vàng chắc đã là thông tin từ thời xa xưa lắm rồi. Những thứ này thực ra đã không còn xem là kim loại quý, về cơ bản đã thuộc cấp bậc đồ cổ, giá trị khó mà đo lường.
Năm đó rất nhiều thương buôn đi theo chú Ba, bao gồm Kim Vạn Đường, đều thích vàng cổ. Thứ này còn đắt hơn bản thân vàng ròng rất nhiều, bọn họ thích một mặt sáng bóng, một mặt đen, duy trì dáng vẻ lúc mới được khai quật, cảm thấy đặc biệt thú vị.
Nhưng đã bấy lâu, trong thời gian này chùa từng được đào lên, có thật vẫn còn bên dưới hay không, cũng không chắc được. Tuy nhiên, đã có người Trương gia đề cử, phải chăng hắn cũng đã xác nhận rồi.
Tôi đặt ra nghi vấn.
Muộn Du Bình nói cũng không thể xác nhận, bởi vì người biết dưới này có đồ, vốn vô cùng ít. Còn có một khả năng khác, chính là năm đó khi Trương gia tan đàn xẻ nghé, những viện trợ đến từ họ ngoại toàn bộ đều được xử lý ở miền Tây, đó là chuyện trước năm 1920. Số vàng cổ này nếu không còn ở dưới, vậy có lẽ bị dùng hết từ thời đó rồi.
Đó là một thời đại nạn đói và chiến tranh liên miên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play