Đại lạt ma cởi giày, nhúng chân vào suối nước nóng, đó đúng là một đôi chân hứng gió phơi sương. Ông ta cười nhìn Bàn Tử và tôi, nói: “Tộc trưởng đã có quyết định rồi.”
Bàn Tử nhìn đại lạt ma: “Biểu cảm của thượng sư có vẻ kỳ cục, vì sao vậy?”
“Tộc trưởng tặng mấy thứ này, kể cả cái hang này cho hai vị.”
Tôi và Bàn Tử nhìn nhau, thật không ngờ lại phát triển như vậy, Bàn Tử liền hỏi: “Chúng tôi và Tiểu Ca vốn là người một nhà, vốn là anh em, sao lại nói là tặng chứ, chúng tôi vốn đã có cổ phần trong chùa của ông mà.”
Đại lạt ma mỉm cười càng thêm rạn rỡ: “Hai vị không họ Trương, không có phần trong chùa, nhưng cái hang này thì tộc trưởng tặng cho hai vị.”
Tôi thấy mặt của đại lạt ma đang giần giật, bèn hỏi ông ta: “Có phải ông bất mãn vì tài sản trong chùa thất thoát ra ngoài? Nếu là vậy, chúng tôi có thể nói với tộc trưởng các người là không cần nữa. Hơn nữa, tộc trưởng các người tuổi thọ dài như thế, người như chúng tôi cùng lắm 40 năm sau cũng trả đồ lại cho anh ấy thôi.”
“Không hề bất mãn, cũng hy vọng hai vị khách quý có thể trường thọ bách tuế.” đại lạt ma nói, nhưng nghe tôi nói xong, mặt không còn thấy giần giật nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play