Tôi theo sau bọn họ, men theo đường ray vào trong núi, đến gần nhà ga bỏ hoang, tôi dẫn bọn họ rời khỏi đường ray, leo lên ngọn núi bên cạnh. Triền núi có một rừng trúc già, tôi lấy dao chặt đã chuẩn bị từ trước ra từ ba lô, đưa cho bọn họ đang ngơ ngác, rồi dẫn bọn họ đi bắt đầu công việc chặt trúc, thu gom vật liệu xây dựng.
Muốn xây một đài ngắm cảnh thật lớn, tôi cần ít nhất mười cây trúc già to bằng miệng chén, loại trúc này mọc vô cùng cao, lúc bị đốn ngã, âm thanh ầm ầm.
Bọn họ chặt xong một cây, vô cùng hưng phấn, tôi không trù trừ, thẳng thừng nói với bọn họ: tìm cây trúc to như vậy, tiếp tục chặt.
Sau một hồi ba chúng tôi vùi đầu khổ sai, mười cây trúc già lần lượt ngã ra, Tô Vạn hỏi tiếp: “Ờ, rừng trúc này chúng ta có quyền sở hữu không?”
“Không có.”
“Vậy có khi nào chúng ta phạm pháp không?”
“Không đâu, tôi đã gọi điện cho thôn sở thuộc của rừng rồi, giá cả đã bàn xong, chúng ta lấy trúc đi trước, sau đó mới kết toán.” tôi nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT