Chúng tôi ra phòng khách, Bàn Tử dùng dĩa nhỏ đựng những đồ ăn vặt như đậu phộng, lại lấy ra mấy chai bia khui rót vào ly, năm người ngồi xuống vừa uống vừa trò chuyện. Muộn Du Bình đã ra ngoài từ lâu, lúc y muốn nghỉ ngơi, không ai ngăn được y.
Tô Vạn thích xem snooker, cũng đúng là hợp với tính cách của nó. Cơ mà nói xem đá banh, đúng là xem đá banh thật, trong lúc đó chúng tôi không trò chuyện gì khác, mọi chủ đề đều liên quan đến banh bóng.
Sau khi trận bóng kết thúc, tôi phân chia thứ tự đi vệ sinh cá nhân, mọi người lần lượt đi đánh răng rửa mặt.
Vương Minh và Tô Vạn nói chuyện rất hợp, buổi tối bọn họ chắc chắn sẽ tỉ tê rất nhiều chuyện, có điều hai người này đều duy trì thói quen ngủ nghỉ vô cùng nghiêm khắc, cho nên sẽ không xảy ra tình trạng trò chuyện quên cả thời gian.
Trước khi vào giấc, tôi dụi mũi thật kỹ, vẫn chưa khỏi sao? Tôi thầm nghĩ, cứ tưởng mình đã khỏi rồi chứ.
Quả nhiên, chân tướng và cảm giác sẽ khác nhau.
Lúc nửa tỉnh nửa mơ, nghĩ đến Hạt Tử và Tiểu Hoa sắp tới đây, tôi thầm vui mừng một lúc, nhưng sau đó lại nghĩ đến chuyện củ cải, bắt đầu lạnh sống lưng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT