Chiều hôm sau Vương Minh tới, tự mang theo ga giường, loay hoay rất lâu trong phòng sách mới sắp xếp xong.
Xẩm tối, tà dương bên ngoài rất đẹp, nhưng cảm giác lại sắp đổ mưa, gió thổi khiến đèn ngoài tiệm cứ vang lên lách cách. Đèn treo trên mái hiên, cũng may mái hiên đã được thay mới, không thì chắc đã rớt xuống từ lâu.
“Kinh tế đúng là không ổn.” cậu ta vừa cho tôi xem sổ sách gần đây, vừa lẩm bẩm: “Khách hàng cũ cũng tốt tính, không chậm tiền, nhưng nếu tính kỹ lại, cũng chỉ có thể gắng gượng đến cuối năm, sang năm e là sẽ kém hơn. Cuối năm trả hết nợ, ăn Tết yên ổn, năm sau cũng phải dè dặt.”
“Ngô Sơn thì sao?” tôi hỏi: “Bên đó chẳng phải còn mấy căn làm thương mại điện tử sao?”
“Không ổn lắm, ế nhớt, có hai ba tiệm phỉ thúy mười mấy năm cũng đóng cửa rồi.” Vương Minh nói: “Lúc đóng cửa, ông chủ còn bật khóc, cũng may mấy tiệm của chúng ta, chú Hai cũng không siêng đi thu thuế lắm.”
“Thu cũng có một phần của tôi, tay trái chuyển sang tay phải mà thôi.” tôi nói, không ngờ nghề này lại lụn bại nhanh vậy: “Hoa Nhi gia thì sao? Không đến nỗi chỉ có Hàng Châu lụn bại chứ.”
“Tiền Hoa Nhi gia kiếm được, mười phần chỉ có một phần là đồ cổ, người ta đầu tư nhiều, rủi ro được bảo đảm.” Vương Minh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play