Ra khỏi dãy phòng học, chúng tôi tiếp tục đi vào trong, đến khu nhà ở.
Những ngôi nhà này đều không có nóc, bên trong mọc cây gai, còn có rất nhiều nhà bên trong mọc đủ loại hoa khác nhau – Phúc Kiến nắng đẹp, nhiều cây cối sẽ ra hoa.
Ánh trăng rất lạnh, lúc này cảnh sắc đã không còn rõ ràng, dùng điện thoại cũng không chụp được ảnh gì đẹp, có lẽ đến khi nắng tốt, sẽ chụp được không ít ảnh ở đây.
Tôi tìm được mười mấy cây dẻ khổng lồ ở phía sau dãy nhà ở, hạt dẻ rơi đầy dưới tán cây, tôi tham lam ngồi dưới đất sục sạo, Bàn Tử lại cảm thấy rất hoang đường, trước đây ở nơi thế này, có lẽ đều có những chuyện gì đó chờ đợi chúng tôi: trong nhà xưởng đặt quan tài, dưới tán cây dẻ từng lớp từng lớp lá rụng đè lên thi thể… bây giờ đi xa đến thế, chỉ để nhặt ít hạt dẻ. Tôi cảm thấy là vì hắn ý thức được những hạt dẻ này đều phải do hắn rang, cho nên bắt đầu sinh lòng oán hận. 
Hạt dẻ dại bên ngoài toàn là lông, không giống như hạt bình thường chúng ta nhìn thấy trong cửa hàng, tôi nhặt đầy một ba lô, lại tiếp tục đi vào trong. Phía sau khu xưởng tựa sát núi, chúng tôi leo lên núi, kiếm một ít hạt thông, còn bẻ vài nhánh thông. Trong cây thông có rất nhiều nhựa, có thể dùng để hung xúc xích – Bàn Tử nghĩ rằng làm vài món nội tạng thì bọn ngốc kia sẽ mau no hơn, vậy thì đồ ăn không cần chuẩn bị quá nhiều.
Đêm đó chúng tôi đi một mạch đến 3 giờ hơn mới về thôn.
Ngày hôm sau, từ rất sớm Bàn Tử đã dậy phơi hạt, bà thím trong thôn dậy rất sớm, lúc nói chuyện với Bàn Tử đã đánh thức tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play