Tôi chạy đến phòng đại lạt ma, lạt ma trẻ tuổi luôn đứng ngoài cửa lúc trước đã không thấy đâu. Đẩy cửa bước vào, bên trong là một mảnh tối đen, tôi lần mò đốt đèn xem xét trong gian phòng. Không có một ai, nhóm lạt ma cũng không thấy.
Tôi đột nhiên phát run, nghĩ đến rất nhiều việc lúc trước, cảnh tượng như vậy đã trải qua rất nhiều lần.
Mỗi khi xuất hiện chuyện như vậy, nhất định đã có sự tình không hay phát sinh. Tôi vỗ vỗ đầu mình, trong lòng cầu nguyện, đi tới chỗ Bàn Tử, tôi hy vọng, hắn còn ở chỗ đó, nhất định phải ở đằng đó.
Thời điểm tôi nhìn thấy Bàn Tử đứng cạnh pho tượng Tiểu Ca, dường như nước mắt muốn trào ra.
Trời xanh quả là có mắt, sau nhiều lần không hay ho, nhiều năm không hay ho như vậy, rốt cuộc cũng để cho tôi một lần không biến thành kẻ ngốc, ông trời cuối cùng cũng nương tay.
Nếu ngay cả Bàn Tử cũng biến mất, tôi lại trở thành kẻ đơn độc. Mặc dù cảm thấy mình cũng sẽ không đến mức phát điên, nhưng chắc chắn sẽ suy sụp mà làm ra những chuyện ngu xuẩn.
Bàn tử nhìn tôi thở hồng hộc tiến vào cửa, có chút kinh ngạc nói: “Cậu không phải lại gây họa rồi đấy chứ? Sắc mặt có vẻ không giống như đã hoàn thành nhiệm vụ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play