Bàn tử khiêng lạt ma, tôi ở phía trước dẫn đường. Xuyên qua một quãng hành lang tối đen, cũng không rõ đã đi qua bao nhiêu khoảng sân, đi tới chỗ đặt pho tượng Tiểu Ca. Điểm kì lạ chính là dọc đường đi cả ngôi chùa hoàn toàn tĩnh lặng, không một tiếng người.
Chẳng lẽ các loại nguy cơ này lại làm cho mọi người ngủ đặc biệt tốt?
Lúc Bàn tử nhìn thấy pho tượng liền giật mình, thiếu chút nữa đã đá nó một cước. Tôi giữ chặt hắn, tùy tiện tìm một gian phòng trong sân, đẩy cửa bước vào.
Bên trong toàn là các thùng gỗ, bởi vì quá tối nên cũng chẳng rõ bên trong là loại tình huống gì. Chúng tôi đặt lạt ma trên mặt đất, dùng bật lửa chiếu sáng, phát hiện trên người hắn chẳng có thứ gì.
“Nghèo rớt.” Bàn tử mắng.
“Anh không thể chuyện gì cũng làm giống như đi hôi đồ người chết được.” Tôi chấn chỉnh lại hắn, “anh cũng chẳng khó khăn gì, sao mà cứ mỗi lúc như này lại lộ ra hành động bỉ ổi như tên tiểu tặc vậy.”
“Cái đấy gọi là khiêm tốn, cậu hiểu không? Cậu xuống tay mạnh như vậy, khó tránh hắn đã nghẻo rồi. Tôi động vào người hắn cũng khác đếch gì đi kiếm minh khí.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT