Xin Đừng Chọc Tức Sư Tôn!

Chương 2: Nhảy vực


2 tháng


Chuyện lớn như vậy, lại chỉ có thể nhờ vào một mình Khúc Thanh Thời. Phàm là chuyện của Cố Lẫm, cho dù là sinh tử, thì tông môn cũng không ai được can dự vào. Năm đó sư tôn Khúc Thanh Thời – cũng chính là tông chủ Vân Thanh tông, đã quay lưng tuyệt tình, thẳng thừng tuyên bố không để cho Cố Lẫm tiến nhập sư môn. Nếu Khúc Thanh Thời cố chấp thu nhận, thì sẽ không cho phép Khúc Thanh Thời bước vào khu vực nội môn nửa bước, Cố Lẫm cũng không bao giờ danh chính ngôn thuận. Khúc Thanh Thời vẫn làm trái ý sư tôn, từ đó về sau chỉ ở lại núi Thiên Thanh cùng ba đồ đệ, đến nay đã hơn mười năm.

Thủy lao nằm sát chân núi thứ chín của Cửu cung. Sở dĩ có một chữ "Cửu", là bởi vì nơi này có chín ngọn núi. Ngọn núi nơi có thủy lao là xa xôi nhất, sát bờ vực sông Nguyệt, địa hình vô cùng hiểm trở. Cũng may trên đường đi, Khúc Thanh Thời không gặp một ai, sau nửa canh giờ đã tới một cửa động lớn.

Có hai người canh giữ ngoài động, Khúc Thanh Thời cũng chẳng hề tốn một chút sức lực nào đã hạ mê chú họ, đường hoàng bước vào bên trong.

Bên trong động, là một hồ nước lớn, nước xanh thiên thanh, bốn phía có bốn trụ đá điêu khắc hình mãng xà* cuốn lên. Từ trong cái miệng đá khổng lồ của mãng xà, nước cuồn cuộn chảy xuống hồ.

(*mãng xà: con rắn siêu to khổng lồ.)

Giữa hồ đơn độc một phiến đá bằng phẳng trơn nhẵn, chỉ rộng đủ cho đúng một người đứng lên. Một nam tử hắc y đứng đó, tóc rối tung, mặt mũi anh tuấn vô cùng nhưng rất tái nhợt. Y chính là Cố Lẫm, đệ tử nhỏ tuổi nhất của Khúc Thanh Thời.

Cố Lẫm bị xích sắt nối dài bốn phía đến trụ đá mãng xà treo đứng lên, hai sợi trói tay y, hai sợi có móc câu móc vào xương tì bà, chỉ riêng cách thức trói đã vô cùng tàn khốc. Nước ở trong hồ ngày lên xuống hai lần theo quy luật, lúc cao nhất sẽ chạm cao tới miệng, thậm chí là mũi người bị giam cầm.

Bấy giờ nước đã ngập đến chân Cố Lẫm. Thế nhưng Cố Lẫm cũng chẳng hay biết đến mực nước, hay Khúc Thanh Thời mới vừa xuất hiện, bởi lẽ y đã hôn mê bất tỉnh.

Quanh hồ có một tầng kết giới vô hình rất mạnh, Khúc Thanh Thời có thể phá được nhưng sẽ kinh động đến người đặt kết giới, tới lúc đó cả hắn và đồ đệ đều sẽ rơi vào tay hổ.

Khúc Thanh Thời lo lắng nhìn Cố Lẫm đã bất tỉnh giữa hồ, lại không nghĩ ra phải cứu y ra làm sao, thì đã nghe tiếng nói vọng đến từ bên ngoài. Có người tới, khoảng chừng hai, ba gì đó.

Đã đến nước này, trước sau gì cũng bị phát hiện, Khúc Thanh Thời đành làm liều trực tiếp phá kết giới. Thời gian rất gấp, hắn phá kết giới trực tiếp lại mất rất nhiều sức lực, sắc mặt nhợt nhạt bay tới bên Cố Lẫm. Quan sát, hắn phát hiện xích sắt rất kiên cố nhưng có thể dùng kiếm chém đứt được. Chỉ là hai móc câu, nếu cưỡng chế rút ra, có thể khiến Cố Lẫm mất rất nhiều máu, để lâu sẽ nguy hiểm tính mạng.

Cố Lẫm cảm giác có người ở gần, chợt tỉnh lại sau cơn mê man. Mùi hương bạc hà thanh mát quen thuộc quẩn quanh nơi chóp mũi, y nhận ra ngay đối phương là Khúc Thanh Thời.  "Sư tôn? Thật sự là người sao?"

"Là vi sư đây." Khúc Thanh Thời dịu dàng đáp: "A Lẫm chịu khổ rồi. Ta sẽ rút móc sắt, chịu đựng một chút."

Cố Lẫm yếu ớt trả lời: "Đều nghe sư tôn..."

Lúc Khúc Thanh Thời triệu hồi kiếm chém nát xích sắt trói tay Cố Lẫm ra, người bên ngoài đã đi vào trong. Khúc Thanh Thời cắn răng rút móc câu trên người Cố Lẫm ra. Cố Lẫm đổ gục xuống, Khúc Thanh Thời bèn thuận thế ôm ngang người lên.

Có tiếng vỗ tay bồm bộp, rồi một giọng nói khản đặc vang lên: "Khúc chân nhân, chúng ta lại gặp nhau rồi."

Khúc Thanh Thời ôm Cố Lẫm đã chỉ còn hơi tàn thoi thóp trong tay, quay lại đối diện với người nọ. Đó là Mạc Duyệt, một nam nhân có diện mạo vô cùng hung ác, tóc đã bạc một nửa, tay cầm thanh hắc đao to lớn. Sau lưng gã là hai thuộc hạ hắc y. Gã nhìn Khúc Thanh Thời bằng ánh mắt tự đắc, như biết chắc mạng của hai sư đồ đã là vật trong tay mình. "Ta và Khúc chân nhân đều không phải người thích vòng vo, vậy ta đành yêu cầu chân nhân giao cho ta hồng liên vạn năm, đổi lại mạng của sư đồ hai người. Thế nào? Công bằng phải không?"

Khúc Thanh Thời cười nhạt, lạnh lùng đáp: "Công bằng nằm trong tay kẻ mạnh!"

Nói rồi triệu hồi kiếm U Lam, thanh kiếm ánh xanh lạnh lẽo bay lên không trung rồi chĩa thẳng về phía Mạc Duyệt. Cùng lúc đó, nước trong hồ cuộn lên, hóa thành những thanh kiếm băng lao vút đi theo kiếm U Lam, hai trong số đó đâm thẳng vào trái tim hai tên thủ hạ hắc y.

Mạc Duyệt không ngờ Khúc Thanh Thời không thèm nói chuyện đã ra sát chiêu, nháy mắt giết chết hai người, vội vung đao lên chống đỡ mũi kiếm U Lam. Thanh U Lam lập tức quay ngược trở lại, được Khúc Thanh Thời nắm trong tay. Những mũi kiếm băng bị uy lực của Mạc Duyệt đánh tan, nổ trong không trung tạo thành một cơn mưa.

Khúc Thanh Thời không cho Mạc Duyệt thời gian, chĩa kiếm lên trần hang, một cột sáng xanh đâm xuyên lên, nổ tung. Chỉ trong nháy mắt, đất đá rơi ầm ầm xuống, Khúc Thanh Thời lao qua bên kia, nâng kiếm đỡ thanh hắc đao nặng trịch của đối thủ.

Keeng...

Tiếng vũ khí va chạm cực kì chói tai, Khúc Thanh Thời biết mình còn có một Cố Lẫm bên người không thể giao chiến dài lâu, chiêu nào hạ xuống cũng đều vô cùng tàn độc hiểm ác. Danh xưng thần kiếm của hắn không phải người đời gọi chơi, qua mấy chiêu Mạc Duyệt trúng một kiếm vào vai, buộc phải lui lại mấy bước. Chỉ chờ có thế, Khúc Thanh Thời mang cố Lẫm chạy như bay ra khỏi động thủy lao. Biết không thể ra ngoài bằng lối đi trong Cửu cung, hắn chạy tới bên bờ vực, nhảy xuống vách núi bên dòng sông nguyệt chảy xiết. Khúc Thanh Thời chỉ thấy nghe tiếng rống giận của Mạc Duyệt phía xa, sau đó tiếng nước chảy ầm ầm đã choán lấy toàn bộ tâm trí hắn.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play