Nói xong, hắn trực tiếp cúp điện thoại, vừa định ném qua một bên, bỗng nhiên nghĩ đến gì đó hắn lại cầm điện thoại lên, tắt nguồn luôn.

Cố Vân Khê hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Tề Thiệu cúi đầu hôn cô, ôm cô chặt hơn, nói:"Không sao, ngủ thêm một lát đi.”

Trịnh thiếu bị cúp điện thoại, tâm tình cực kỳ phức tạp: "Còn tốt sao, quả nhiên là người từng trải mà, bình tĩnh đến như vậy.”

Lý thiếu nhìn người anh em mình một cái, vỗ vai an ủi: "Người ta là người đã tự mình phát động cuộc chiến tài chính lớn, quả thật không giống với chúng ta.”

Đúng thật là không giống như hắn được, chuyện này bọn họ chưa từng tự mình trải nghiệm qua, nên hắn cũng không cần cảm nhận tầng kích thích này.

“Không phải nói mục tiêu kế tiếp là HK sao? Sao anh ta lại không có chút nào sốt ruột vậy?”

"Công ty của anh ta không ở HK."

Mọi người trầm mặc, nhưng không phải toàn bộ sản nghiệp của nhà anh ta đều ở đây sao? "Vậy, chúng ta bây giờ làm sao bây giờ?"

“Để trưởng bối ra mặt đi. "Trịnh thiếu khẽ lắc đầu, nói: " Chúng ta còn chưa đủ phân lượng này.”

Tuy rằng bọn họ không muốn thừa nhận điểm này, nhưng đó là sự thật.

Lúc Cố Vân Khê tỉnh dậy thì trời đã là hoàng hôn. Sau khi cô súc miệng thì bữa tối đã được dọn lên.

"Cái gì? T tệ sụp đổ rồi sao? Hôm nay là thời điểm bất phân thắng bại? Vậy, kế tiếp sẽ lan đến các nước Đông Nam Á, mọi người tự cầu phúc cho mình đi.”

Ai, lại là một ngày chứng kiến lịch sử.

Quả nhiên, khủng hoảng tài chính rất nhanh đã lan tràn ra, lan đến các quốc gia xung quanh. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn thị trường tài chính đã nổi khói lửa lên bốn phía, vô cùng náo nhiệt.

Quỹ đầu tư toàn cầu hơn 7 nghìn tỷ USD dưới sự dẫn dắt của George, đã càn quét khắp nơi. Ông ta đi đến đâu, đều để lại vô số tiếng khóc than.

Hiện tại đồng tiền vô cùng mất giá, thị trường chứng khoán cũng giảm mạnh, nền kinh tế tiếp tục đi lùi, gây ra một loạt các vấn đề xã hội.

Đông Nam Á hầu như không gượng tiếp được nữa. Nhưng những thứ này lại không có ảnh hưởng gì đến trung tâm tài chính thế giới HK, điều này đúng là ngoài dự liệu của rất nhiều người. Chuyện này rất là không có đạo lý a. Một ngày này, Hoắc gia tổ chức tiệc tối, toàn bộ người trong giới thượng lưu đều tới, vô cùng náo nhiệt.

Các phú đại nhị ngồi vây quanh cùng một chỗ nói đủ chuyện trên trời dưới đất, từ chuyện đua ngựa, đến chuyện các nữ minh tinh phong tình vạn chủng….tiếng cười nói không ngừng vang lên.

Không biết là ai đột nhiên nhắc tới cơn bão tài chính Đông Nam Á kinh tâm động phách lần này, Trịnh thiếu bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó.

“Lần này Cố Vân Khê đoán sai rồi, George không tới HK, ha ha.”

Anh ta càng nói càng hăng say, cầm lấy điện thoại di động định muốn gọi điện đi. "Tôi có nên gọi điện thoại giễu cợt bọn họ một hai câu hay không?"

Tăng Mặc Ngữ giật lấy di động của anh ta, liếc mắt nói: "Ngu xuẩn.”

“Tôi ngu chỗ nào chứ?” Trịnh thiếu có chút không vui, bản lĩnh làm ăn của hắn hiện tại cũng không thua ai, cũng có thể nói là thành công nhất trong lứa thế hệ giàu có này.

Tăng Mặc Ngữ khẽ thở dài một hơi, nói: "Người ta đã tới rồi.”

Tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, nói: "Cái gì? Khi nào?”

Nhà Tằng Mặc Ngữ chuyên làm tài chính, nên anh ta biết nhiều tin tức hơn người bình thường.

"Từ trung tuần tháng bảy đến cuối tháng tám, ông ta đã phát động ba lần tiến công, các người không thấy thị trường chứng khoán rung chuyển vô cùng lợi hại sao?"

Lý thiếu không nhịn được nói: "A, đó không phải là chịu ảnh hưởng của cơn bão tài chính Đông Nam Á và tin đồn đồng đô la Hồng Kông mất giá sao?"

"Không phải." Tăng Mặc Ngữ thưởng thức ly rượu đỏ trong tay, nói: "Là những người đó vay một lượng lớn tiền Hồng Kông, mua không kỳ hạn, lại tung tin đồn bán tháo tiền Hồng Kông, bức bách ZF nâng cao lãi suất. Chỉ số chứng khoán hiện tại lúc cao lúc thấp, chính là do bọn họ đang giở trò."

Chuyện này không có ảnh hưởng lớn gì, nguyên nhân là do tất cả đều đã bị Tề Thiệu đè xuống, hắn còn làm cho đối phương tổn thất vô cùng trọng. "Mà Tề Thiệu ở trên người những người đầu cơ trục lợi này cũng đã hung hăng cắn xuống một ngụm, kiếm được một khoản vô cùng lớn.”

“Cái gì? "Mọi người hai mặt nhìn nhau.

Dưới tình huống mọi người không hề hay biết gì, bọn họ đã giao thủ tới tới lui lui ba lần. Tằng Mặc Ngữ ngữ khí tâm phục khẩu phục, nói: " Tề Thiệu tháng bảy ở HK, cùng trưởng bối chúng ta mật đàm nhiều lần, các người vẫn không biết gì sao?”

“Không ai nói cho tôi biết. "Lý thiếu tuyđược vào công ty gia đình làm việc, nhưng những người anh họ em họ của anh ta cũng được vào, bọn họ đều là đối thủ cạnh tranh của anh ta.

Tằng Mặc Ngữ thương hại nhìn anh ta, nói: "Đấy là do anh không đủ tư cách.”

Lời này đúng là thật là đau lòng, Lý thiếu giả vờ ôm n.g.ự.c như bị tổn thương, anh ta kết phải người bạn xấu gì vậy hả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play