Cố Vân Khê cũng không muốn cùng kẻ ngốc này nói chuyện quá nhiều: "Ở nơi công cộng lại đi tập kích khủng bố BU, sẽ bị phán mấy năm đây?"

Cho đến hôm nay, cô đã có đầy đủ năng lực để đối phó với những người này, nên cô cũng không cần cố kỵ quá nhiều.

Tề Thiệu thản nhiên nói: "Khó nói được. Nhưng có một điểm anh khẳng định là, ở ngay thời điểm mấu chốt lại làm chuyện kinh động quần chúng thế này nhất định sẽ bị nghiêm trị.”

Ở thời khắc mấu chốt này, cả toàn thế giới đều dồn hết mọi sự chú ý vào đây, vậy mà anh ta còn gây ra chuyện như vậy, quả thực là không đem lãnh đạo cấp cao của HK để vào mắt, công khai khiêu khích chính phủ, bọn họ còn có thể tha thứ cho anh ta sao?

“Chúc mừng anh đã cầu gì được nấy, không lâu nữa anh sẽ ngồi tù vì Cố Như rồi.”

Ngụy Luật nghe vậy sắc mặt liền đại biến: "Không, các người không thể bắt tôi, tôi không có làm sai chuyện gì, tôi không làm sai..."

Anh ta chỉ hắt lên người Cố Vân Khê một chai nước tiểu, nó cũng không phải là loại vũ khí có tính thương tổn gì, lại nói anh ta còn chưa có hắt thành công nó lên người cô mà.

Nhưng, mặc kệ anh ta nói như thế nào, cũng bị các bảo vệ ở sân bay nghe tin chạy tới lôi đi. Thứ chờ đợi anh ta phía trước chắc chắn sẽ là một hình phạt nghiêm khắc.

Đoàn người lên xe, vội vàng chạy về khách sạn.

Cố Vân Khê đột nhiên hỏi: "Ngụy gia hiện giờ thế nào rồi? Ngụy lão gia sao lại không dạy dỗ tốt đám con cháu này chứ?”

“Ngụy lão gia đã qua đời năm ngoái rồi.” Nói tới đây, thần sắc trên mặt Tề Thiệu cũng lạnh xuống: "Con cháu Ngụy gia không nên thân, bọn họ không ngừng tranh đấu giành quyền thừa kế, Ngụy thị cũng vì thế mà sụp đổ tan rã. Hiện tại người Ngụy gia rất nghèo túng.”

Cũng bởi vì không có người kế tục, gia nghiệp lớn của Ngụy gia trong nháy mắt đã tan thành mây khói.

Cố Vân Khê rất bất ngờ với tin tức này, Ngụy lão gia đã qua đời rồi sao? Thế sự thật sự rất vô thường.

“Vậy Cố Như thì sao? Cô ta còn ở sơn thôn nhỏ kia không? "Việc này là do Ngụy lão gia trước khi c.h.ế.t an bài, bây giờ người cũng không còn, bọn họ cũng khó mà nói được.

Tề Thiệu nghe vậy có chút sửng sốt, hắn đúng thật là không nhớ đến việc này: "Để anh cho người hỏi thăm một chút.”

Đoàn người lặng lẽ đi vào tầng cao nhất của khách sạn. Trong phòng ngủ chính của Cố Vân Khê còn có một cái ban công thật lớn, cô còn có thể nhìn thấy toàn cảnh đêm xinh đẹp của HK này.

Cô đứng nhìn ra cảnh đêm, vui vẻ thoải mái, nói: "Em thích nơi này.”

Tề Thiệu ở phía sau ôm lấy cô, cùng cô thưởng thức cảnh sắc xinh đẹp trước mắt này."Vậy chúng ta ở thêm vài ngày nữa đi.” Cố Vân Khê cũng rất muốn, nhưng đáng tiếc là không được: "Em chỉ có thời gian một tuần mà thôi. Anh nếu thích thì có thể ở lại đây thêm một thời gian, một khi George chiếm được T quốc, kế tiếp chính là HK.”

Tề Thiệu khẽ thở dài, nói: "Không được, buổi tối anh không ôm em thì sẽ ngủ không được. Một mình thật sự rất khó ngủ nha, Tề phu nhân.”

Cố Vân Khê không nhịn được cười khẽ, nói: "Trước khi kết hôn không phải anh cũng ngủ một mình sao?”

“Chuyện này có thể giống nhau sao? "Tề Thiệu tựa như vô cùng ủy khuất, oán giận nói: “Bây giờ anh là người đàn ông đã kết hôn.”

Cố Vân Khê ngẩng đầu lên hôn cằm hắn, nói: "Được rồi, ngày mai chúng ta đi dạo Thái Bình Sơn đi, nghe nói phong cảnh bên kia rất đẹp, buổi tối lại càng tuyệt đẹp hơn.”

“Nếu em thích, chúng ta có thể mua một căn nhà ở bên kia.”

"Quên đi, hiện tại giá phòng đang ở mức cao nhất, ai lại mua nhà lúc này thì người đó chính là kẻ ngốc." Cố Vân Khê khẽ lắc đầu, một hai năm nay giá bất động sản ở thành phố HK bỗng nhiên tăng vọt, phải nói là tăng đến chóng mặt.

“Sẽ nhanh rớt xuống thôi."Tề Thiệu biết, chờ cơn bão tài chính Đông Nam Á ập tới, giá nhà đất ở đây sẽ bắt đầu giảm mạnh.

Mấy ngày tiếp theo, hai người đi dạo xung quanh, một đường đi dạo các khu phố ẩm thực, bộ dáng vô cùng vui vẻ.

Cả đêm do quá kích động, nên hai người bọn họ đến rạng sáng mới ngủ được.

Cố Vân Khê là bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, bực bội nhíu mày. “Là ai vậy? Thật đúng là đáng ghét mà.”

Tề Thiệu cũng bị đánh thức, nhìn vợ trong lòng mình một cái, cẩn thận nhận điện thoại. Hắn hạ giọng nói: "Alo.”

“Tề Thiệu, anh đang ở đâu?”

Tề Thiệu cũng có chút không kiên nhẫn, anh ghét nhất là người chuyên đi quấy nhiễu giấc mộng của anh. “Anh là ai…?”

Tâm tình đối phương rất kích động: "Anh còn đang ngủ sao? Đừng ngủ nữa, xảy ra chuyện lớn rồi.”

Tề Thiệu nhẹ nhàng che lỗ tai Cố Vân Khê, tức giận nói: "Trời sập xuống cũng không lớn được, tôi cúp máy đây.”

Đối phương ném ra một quả b.o.m hạng nặng, nói với anh: "Chờ một chút, vừa rồi T tệ đã nổ rồi, nổ thật rồi.”

Tề Thiệu không quan tâm mấy chuyện khác, chỉ chê giọng hắn quá to, ghét bỏ nói: "Nổ thì nổ, cũng không phải lần đầu tiên gặp, có gì ngạc nhiên chứ.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play