Hoài Bé Con Nhân Vật Phản Diện Trọng Sinh

Chương 5: Thai máy


3 tháng

trướctiếp

 

Thu Vận Vi đến trường vài ngày cũng có vài ngày không đi, không phải cô thấy mình đã học đủ rồi, mà là bụng đã bắt đầu to lên, quần áo cũng giấu không được nữa, với bộ dạng này mà đi đến trường sẽ bắt gặp nhiều ánh mắt không tốt.

Thu Vận Vi liền ở nhà tự học, về việc thực hành trồng cây xanh nếu gặp vấn đề gì nan giải thì chỉ có thể làm phiền các vị giáo sư.

Những cái cây cô đặt trong sân kia chính là loại cây giống với rau hẹ ở kiếp trước, tên là Thấm Tâm Thảo, từ một mầm cây bằng móng tay út nay đã dài rồi, ừm, đại khái là 2 centimet, nhưng nó không chết, nó còn sống.

Điều này như tiếp thêm động lực cho Thu Vận Vi, Thấm Tâm Thảo là loại cây tương đối dễ tìm, giá cả cũng không đắt, phù hợp với cấp nhập môn, nhưng nó vẫn khó trồng, giống như lớp mà Thu Vận Vi thường đi nghe giảng, cho đến bây giờ có hơn phân nửa cây Thấm Tâm Thảo mà sinh viên trong lớp trồng đã chết.

Hiện tại Thu Vận Vi hoàn toàn dựa theo hướng dẫn của các giáo sư để trồng cây, phải đặt nó vào lồng bảo hộ, khi tưới nước dinh dưỡng phải tưới theo định mức trên biểu ghi chép, mặt khác thủ pháp tưới nước cũng phải căn chỉnh sao cho vừa phải, nói tóm lại Thu Vận Vi phải thật cẩn thận nghiêm túc với công việc này.

Chỉ mỗi loại cây nhỏ như Thấm Tâm Thảo này, Thu Vận Vi đã phải ghi chép rất nhiều vào nhật ký quan sát, một ngày ghi nhiều lần.

Khi nghiêm khắc dựa theo những phương pháp đó để trồng Thấm Tâm Thảo, Thu Vận Vi phải vật lộn với hàng loạt phương hướng thực nghiệm khác nhau, cuối cùng cô đưa ra kết luận hệ thống tri thức trước kia cùng hiện tại hoàn toàn bất đồng, cô cũng có thêm nhiều linh cảm để thử nghiệm, sau này cô cũng sẽ thử xem sao.

Nhưng không phải là bây giờ, hiện tại cô không có tiền để tùy tiện làm thử nghiệm.

Ngoài Thấm Tâm Thảo, Thu Vận Vi còn mua thêm ba cây non khác, cũng đều là cấp nhập môn, đều là những loại dễ trồng thường có trong giáo trình.

Mỗi ngày phải chăm sóc những cây non khó chiều ấy, cũng hao tốn không ít tinh lực, vì vậy mỗi ngày của Thu Vận Vi đều rất phong phú.

Nhưng mà ngoài trồng cây, Thu Vận Vi cũng có thêm môt việc mới đó chính đọc sách cho nhóc con.

Bụng càng lúc càng phồng lên, nhóc con trong bụng cũng càng lúc càng lớn, đây là thời điểm thích hợp để thai giáo nhưng nơi này lại không có cách gọi này.Thu Vận Vi phát hiện về phương diện chăm sóc thai phụ và trẻ em ở đây rất qua loa. Nhưng ở thế giới cô từng sống vẫn có thai giáo.

 

Cho nên mỗi ngày Thu Vận Vi đều dành thêm nửa giờ để thai giáo.

Giản Phỉ cử động thân thể phản đối, hắn không muốn nghe cái thể loại này, cái gì mà ếch ếch với chả dưa dưa, năm ngày trước cô mới kể một lần rồi , ba ngày trước lại kể thêm một lần nữa, đến hôm nay vẫn còn kể, hơn nữa nội dung lại ấu trĩ muốn chết.

Giản Phỉ không rõ, với cái nội dung ấu trĩ như vậy sao cô gái này có thể kiên nhẫn kể đi kể lại nhiều lần như vậy , cô không thấy phiền sao?

Thu Vận Vi nhưng không cảm thấy phiền, những câu chuyện này đối với cô mà nói rất thú vị, rất mới mẻ và độc đáo, mỗi lần đọc còn phát hiện thêm cái mới.

 Tựa như ở Lan tinh có thể nhìn thấy hai mặt trăng, tinh cầu thừa thãi kia có một loại ếch, chính là ếch xanh phiên bản khổng lồ.

Thu Vận Vi nhìn hình thôi đã muốn ăn, ếch ở nơi đó không phải loài động vật có ích nên không ai cấm ăn nó cả, cũng có thể mua về.

Nhưng mà bên trong động vật cũng có năng lượng mạnh bạo, tuy rằng ít hơn so với thực vật nhưng vẫn là có, cũng không ai dám ăn.

 Còn có, thế giới này cũng có dưa, cô muốn ăn!

Thu Vận Vi chưa bao giờ thèm ăn đến như vậy, cô cảm thấy nguyên nhân chính nhất định là do đứa bé trong bụng.

Thu Vận Vi sờ sờ cái bụng đang nhô lên, “Nhóc tham ăn, muốn ăn ếch hay là ăn dưa? Tỷ tỷ muốn ăn thịt, cũng muốn ăn trái cây.”

Giản Phỉ:???

Đột nhiên hắn không hiểu cô gái này đang nói cái gì.

Thu Vận Vi lại nói: “Nhóc nhanh ra ngoài đi? Có nhóc ở trong bụng tỷ tỷ không dám ăn đồ ăn bậy bạ.”

Cô gái này thực sự có ý tưởng muốn ăn thịt? Ý tưởng kỳ quái gì vậy? Đây là muốn tự mình hại mình sao?

Giản Phỉ cau mày.

Đối với người ở tinh tế mà nói, ý tưởng này của Thu Vận Vi chính là tự mình hại mình, bởi vì ăn thức ăn có năng lượng mạnh bạo kia, chẳng khác nào muốn nhập viện.

Cũng từng có binh lính vì trong thời gian khẩn cấp nhất thời không mang theo dịch dinh dưỡng bên người, bí quá làm liều ăn thức ăn chứa năng lượng mạnh bạo, rồi cũng phải đi bệnh viện, trị liệu không dễ dàng chút nào, phí trị liệu đương nhiên rất cao.

 

Cũng may Thu Vận Vi chỉ dừng lại ở việc nhắc đến chuyện này mà thôi, người trẻ tuổi thường có những ý tưởng táo bạo, Giản Phỉ cũng không để ý.

Hôm nay rốt cuộc Thu Vận Vi cũng không đọc những câu truyện cổ tích ấu trĩ kia nữa, Giản Phỉ nghe xong hai câu liền cảm thấy hứng thú, vì lần này thứ Thu Vận Vi đọc chính là pháp luật Tinh Minh.

Thứ này đối với Giản Phỉ rất quen thuộc.

“Bảo bảo lớn lên không được phạm pháp, những điều pháp luật không cho phép đều không thể làm.” Thu Vận Vi đang tiến hành thai giáo hằng ngày, nhưng khi đọc pháp luật Tinh Minh chính là muốn hiểu biết về luật pháp nơi đây, trí nhớ trong thân thể này chỉ lưu lại những điều cơ bản nhất, đọc một lần liền hiểu rõ cái gì có thể làm, cái gì không thể làm.

Giản Phỉ bảo bảo động đậy, hắn đã sớm nằm lòng hết tất cả pháp luật Tinh Minh, những thứ có thể làm, không thể làm, hơn thế hắn còn lợi dụng khe hở trong luật Tinh Minh để làm nhiều điều khác.

“A!” Thu Vận Vi đặt tay lên bụng, “Bảo bảo biết động đậy rồi sao?”

Thần kỳ quá.

Thu Vận Vi cực kỳ kích động, ánh mắt nhìn xuống bụng giống đây không phải bụng mình, lần này cô rõ ràng ý thức được nơi này có một đứa bé.

Nghe thấy âm thanh kinh ngạc của Thu Vận Vi Giản Phỉ chợt cứng đờ, vẫn không nhúc nhích.

Điều này khiến Thu Vận Vi đang chờ xác nhận thai máy,  lại lần nữa vẫn luôn không cảm nhận được.

“ Sao lại bất động rồi? Hay là vừa nãy cảm giác sai rồi?”

Giản Phỉ cũng không biết như thế nào, nháy mắt lại cử động, nhưng là lần này động tác rất cẩn thận, biên độ nhỏ, cho nên Thu Vận Vi vẫn như cũ không cảm giác được gì.

Lại trôi qua thêm một đoạn thời gian, Thu Vận Vi đứng trước gương, nhìn bụng lớn của mình, “Bảo bảo, tỷ tỷ xấu đi rồi.”

“Mang thai bảo bảo thực không dễ dàng, sau này nhóc nhớ phải ngoan nha.” Thu Vận Vi nhìn bụng mình có chút sợ, trong nhà trừ một người máy ra cũng không có ai khác, tuy rằng mỗi lần đi bệnh viện bác sĩ đều nói không có vấn đề, trong nhà mỗi ngày người máy tiến hành kiểm tra đo lường cơ thể cũng đều bình thường, nhưng cô vẫn lo lắng vô cớ.

 

Chân cô đã bắt đầu sưng lên, cơ thể cũng bắt đầu biến đổi, mỗi lần nằm xuống giường đều không thể đứng dậy.

Tuy rằng Thu Vận Vi ít khi biểu lộ mình vất vả còn có lo lắng sợ hãi, nhưng ngẫu nhiên sẽ bị Giản Phỉ nghe thấy.

Cô còn trẻ như vậy, hà cớ gì phải tìm khổ?

 Nhưng dù như vậy, Giản Phỉ cũng chưa từng nghe thấy cô gái này than oán.

 Cô phải hối hận mới đúng.

Đứa nhỏ này cũng sẽ không thể mang lại cho cô bất cứ hồi báo gì, trong nháy mắt lòng Giản Phỉ dần trở nên âm u.

Sau này nhất định cô sẽ hối hận.

 “Bảo bảo lại động đậy rồi!” Thu Vận Vi kinh hỉ thốt lên.

Đứa bé này cử động cũng không, mà mỗi lần thai máy đều khiến Thu Vận Vi cảm thấy thực thần kỳ kinh ngạc, cả ngày cô sẽ vui vẻ làm không biết mệt.

 Mà sau khi nghe thấy âm thanh kinh hỉ của cô, Giản Phỉ lại là cứng đờ, không dám cử động.

Thu Vận Vi cảm giác thai máy rất thần kỳ, mà ngược lại Giản Phỉ lại cảm thấy rất kì quái, không được tự nhiên.

“Bảo bảo lười biếng, chúng ta đi ra ngoài tản bộ nhé.” Thu Vận Vi thay quần áo ra ngoài, trong nhà chỉ có mình cô buồn muốn chết, cho nên cô muốn đi ra ngoài dạo một chút.

Xung quanh có vài hộ gia đình, ra vào vài lần, hàng xóm cũng gặp nhau cũng chào hỏi đôi ba câu.

“Tiểu Thu ra ngoài tản bộ à .”

“Dạ.”

“Hôm nay trời hơi lạnh, cô nhớ về nhà sớm chút nhé.”

“Vâng ạ.”

……

Trị an tại Thủ Đô Tinh rất tốt, nhưng Thu Vận Vi cũng không dám ra ngoài nhiều dưới tình huống chỉ có mình cô trên đường, cô chỉ có thể cùng hàng xóm hời hợt chào hai ba câu mà thôi, cô là một thai phụ độc thân, không có cảm giác an toàn.

 

Hôm nay gió lớn, nón của Thu Vận Vi bị gió thổi bay, nên đành phải đi về, nhưng là mới vừa nói Thủ Trị an tại Thủ Đô Tinh rất tốt, cô liền bị người khác xô ngã.

 

Trước khi ngã xuống mặt đất, Thu Vận Vi hoảng sợ hét lên phản ứng đầu tiên của cô chính là lấy tay bảo vệ bụng.

Trong lòng Giản Phỉ cũng nhảy dựng, hắn không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng trong nháy mắt tiếng hét chói tai ấy của Thu Vận Vi khiến hắn bất an không thôi.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp