Hoài Bé Con Nhân Vật Phản Diện Trọng Sinh

Chương 4: Lệ khí


3 tháng

trướctiếp

Giản Phỉ cũng từng đi học đại học, nhưng khi hắn học đại học không có dư thời gian cũng không vô tư như vậy, lúc đang học đại học hắn đã phải xây dựng thế lực ban đầu, vì hắn biết ắt không thể thiếu nền tảng, cho nên có rất nhiều chuyện yêu cầu hắn phải vội vã.

Lúc ấy cũng có nữ sinh mến mộ Giản Phỉ, nhưng hắn không ngốc như cô gái này, người vừa đứng trước mặt là hắn có thể nhìn ra suy nghĩ của người ấy, bất quá hắn cũng không có tâm tư chơi cùng các nữ sinh vô ưu vô lo, tuy rằng cũng vài người có gia thế không tồi, đối Giản Phỉ cũng có thể giúp ích vài phần, nhưng Giản Phỉ lại cưỡng lại dụ hoặc, không trở thành kẻ lừa đảo tình cảm.

 

Nếu nói là xuất phát hành vi đạo đức thì đánh giá cao hắn quá, hắn chỉ cân nhắc giữa lợi ích và nguy hiểm, hắn thấy làm như vậy không có ích, nếu đặt tình yêu của một cô gái lên hàng đầu cô ta sẽ càng lúc càng bướng bỉnh, làm kẻ lừa gạt là đầu tư nhiều nhưng thu lại lợi ít, nguy hiểm cao, mà đó cũng không phải con đường duy nhất của hắn.

Nhưng những cô gái bị hắn cự tuyệt không những không oán trách hắn mà còn nói tốt cho hắn.

Trên phương diện xử lý tình cảm Giản Phỉ không muốn dây dưa qua lại với ai, không thể không nói đây là bản lĩnh của Giản Phỉ.

 

Giản Phỉ đang chán thì lại nghe thấy các bạn học cùng nhau nói chuyện, trí nhớ Giản Phỉ rất tốt, nhớ rõ giọng nói hiện tại là của một nam sinh có hảo cảm tốt với Thu Vận Vi, từng giúp Thu Vận Vi dành chỗ, còn chủ động giới thiệu tên với cô, người này tên là Nguyễn Tịch.

 

Nguyễn Tịch: “Khóa thực hành ngày mai chị có đi không? Lần trước em không gặp chị.”

 

Thu Vận Vi : “Tôi phải đi hỏi giáo sư một chút mới được.” Khóa thực hành cùng với khóa lý thuyết không giống nhau, lý thuyết cô có thể nghe giảng được nhưng khóa thực hành thì lại khác cô không biết mình có được tham gia hay không.

 

Khóa thực hành ngày mai là do giáo sư Alden hướng dẫn, cô cũng có quen biết với vị giáo sư này, có lẽ sẽ dễ nói chuyện hơn chút.

 

Lúc Thu Vận Vi cúi đầu ghi chép lại kiến thức, có một cô gái thò đầu qua, “Nguyên Hoắc với Nguyễn Tịch ai cũng đẹp trai, vận khí của đàn chị thật tốt, chị thích người nào hơn? Có phải là Nguyên Hoắc không? Chị có thấy không? Cả hai người bọn họ đều thích chị đó, chị cũng rất xinh đẹp, em hâm mộ chị quá đi.”

 

Thân thể này của Thu Vận Vi không biết là trùng hợp hay ngẫu nhiên lại giống với cô ở kiếp trước, cho nên cô cũng thích ứng rất nhanh, sẽ không thẫn thờ nhìn trong gương như những người khác, từ nhỏ Thu Vận Vi đã nghe qua không ít lời khen cô xinh đẹp, nên lúc này cũng không thụ sủng nhược kinh.

 

Thu Vận Vi liền đáp lại : “Em cũng rất xinh, rất đáng yêu.” Nữ sinh trẻ tuổi trước mặt cô như nụ hoa đang nở nhìn rất thuận mắt.

 

Cô gái ấy mỉm cười thẹn thùng, có thêm vài phần thân cận, càng sát lại gần hỏi: “Nguyên Hoắc và Nguyễn Tịch chị thích người nào hơn?”

 

Vừa rồi Thu Vận Vi cũng  kinh ngạc, cô căn bản không có ý đó, cô chỉ là một người đi học ké thôi, điều khiến cô bận lòng mỗi ngày chính là đứa bé trong bụng, điều mong muốn nhất chính là học tập kiếm tiền, căn bản không có thời gian quan tâm đến chuyện khác, cho nên nếu không phải nữ sinh này nói với cô, cô cũng hoàn toàn không biết gì cả.

 

Thu Vận Vi: “Em nghĩ nhiều rồi, bọn họ không có ý kia đâu, chị cũng không có tâm tư để yêu đương, hiện tại trong mắt chị chỉ có học tập.”

 

Cô nàng nữ sinh bĩu môi không tin, nhưng Thu Vận Vi cảm thấy nếu cô bé này này thể đem lời cô nói truyền ra ngoài cũng khá tốt.

 

Thu Vận Vi đi trên đường, vuốt bụng nói: “Yêu đương làm chậm trễ chuyện học tập, chậm trễ chuyện kiếm tiền đúng không? Còn có một đứa nhóc cần nuôi đây này.”

 

“Sau này muốn nói chuyện này cũng phải là bảo bảo thích mới được.” Bất quá những việc này còn rất xa, giai đoạn hiện tại cô chưa có tâm tư này. Vừa tan học, Thu Vận Vi liền đi tìm giáo sư Alden, thầy ấy đồng ý cho Thu Vận Vi tham gia khóa thực hành ngày mai, điều này khiến cho tâm tình Thu Vận Vi trở nên cực kỳ vui vẻ.

 

Giản Phỉ trong bụng Thu Vận Vi nghe thấy Thu Vận Vi nói nhỏ, đáy lòng có một tia dao động, nhỏ đến nổi khó phát hiện, nháy mắt liền biến mất.

 

Cô gái này cứ nhắc đi nhắc lại chuyện sẽ nuôi đứa bé như thế nào, cô ấy tính toán cho tương lai sau này, lúc sinh con phải chuẩn bị những gì, thậm chí ngày hôm qua đã bắt đầu tra xem học phí của các trường gần đây, còn nhắc mãi sau này sẽ mua những món đồ chơi nào.

 

Vậy cuối cùng đây có phải là kiếp trước của hắn không? Nếu là vậy vì sao những thứ cô nhắc đến hết thảy đều không có? Không có nhà trẻ, không có đồ chơi, chỉ có đánh chửi cùng đói khát, phảng phất là vô cùng vô tận cũng là đánh chửi cùng đói khát.

 

Nháy mắt trong lòng Giản Phỉ dâng lên cỗ lệ khí, nhưng cuối cùng hắn vẫn bình tĩnh lại.

 

Thu Vận Vi đã mua tài liệu cho khóa thực hành nhưng cô lại không mua cây giống tại trường. Thu Vận Vi đã từng thấy qua nhà kính trong trường, thực vật ở đây không phải màu xanh lá mà là xanh lam.

Nên Thu Vận Vi mua cây non từ chỗ thực vật đã cải tiến phí tổn khá cao, hơn nữa xác suất sống rất thấp, rất khó mà trưởng thành, cây xanh càng trưởng thành càng mắc tiền. Tiền trong tài khoản mà Thu Vận Vi có chỉ đủ để mua hai cây rẻ nhất. 

Thu Vận Vi đã học xong khóa thực hành, lại mua thêm một đống đồ vật, cây non đang trong giai đoạn trưởng thành cần tưới chất dinh dưỡng, còn có những việc cần chú ý khi chăm sóc và theo dõi cây non cũng được Thu Vận Vi ghi chú cẩn thận.

 

Tùy ý có thể thấy được thực vật ở nơi này cùng kiếp trước không giống nhau, giống như khi đó tùy tiện đặt chậu cây ở ban công có thể trồng ra một chậu rau hẹ, hiện tại phải tỉ mỉ che chở nó mới có thể trưởng thành.

 

Nói đến rau hẹ, Thu Vận Vi nhìn cây non xanh mướt trước mắt mà chảy nước miếng, cô muốn ăn sủi cảo nhân rau hẹ. 

Khi vừa mới đến Thu Vận Vi còn cảm thấy dịch dinh dưỡng là một thứ tốt, không cần nấu nướng tiết kiệm được một đống thời gian, cũng không cần phát sầu vì một ngày ba bữa không biết nên ăn gì, một bịch dịch dinh dưỡng có thể giải quyết tất cả, không khác gì thần tiên ăn sương uống gió.

 

Nhưng nhiều ngày uống dịch dinh dưỡng như vậy, cô đã muốn rút lại lời nói cũ.

Bây giờ cô rất thèm ăn cà chua xào trứng, salad dưa leo, kiếp trước có rất nhiều món ăn đơn giản dễ làm nhưng bây giờ một món cô cũng không có để ăn. 

Không nói đến việc nơi này có hai loại thực vật ấy không, có lẽ có, nhưng tuyệt đối sẽ xa xỉ đến mức cô không nuốt nổi, thực ra thực vật màu xanh lam cũng rẻ mà lại rất nhiều cô có thể mua, nhưng nó lại hàm chứa độc tính và năng lượng mạnh bạo khá cao, không thể ăn được .

 

Dịch dinh dưỡng mà Thu Vận Vi đang uống chính là chiết xuất từ những thực vật xanh lam ấy sau khi loại bỏ độc tố rồi đưa đến tay mọi người.

 

Lại vẩn vơ nữa rồi, lúc này Thu Vận Vi gian nan dọn dẹp mớ lộn xộn này, cẩn thận đặt cây non bên cửa sổ.

 

Ngày hôm sau Thu Vận Vi đến trường, cô muốn chuyển nhà. Thời đại Tinh tế có rất nhiều hành tinh để cư trú, mật độ dân cư không lớn, giá nhà cũng không cao, nơi hiện tại Thu Vận Vi đang ở là Thủ Đô Tinh, hơn nữa nơi này lại là trung tâm thành phố. 

Nhưng căn hộ mà Thiệu Hàm Ngọc cho cô cũng không tính là lớn, lúc này Thu Vận Vi tính toán đến công ty giao dịch để bán chỗ này.

Thu Vận Vi đã tra kĩ rồi, tuy nhà mới cách trung tâm rất xa, nhưng phương tiện giao thông ở tinh tế rất tốt,cách nhà mới không xa còn có một trạm tàu bay công cộng.

 

Nhà mới so với căn hiện tại lớn hơn nhiều, quan trọng nhất là có sân, chuyển nhà cũng không mệt như Thu Vận Vi nghĩ, vì rất nhiều việc đều đã có người máy giúp đỡ.

 

Thu Vận Vi đứng ở trong sân cảm thấy rất hài lòng, “Về sau nơi này chính là nhà của chúng ta, nhóc con có thể tập đi trong sân lớn này.”

 

“Chờ sau này trồng cây xanh và hoa trong sân, nơi này nhất định sẽ rất đẹp .” Thu Vận Vi ưng ý hào hứng nói.

 

Không có màu xanh lá thế giới này thoạt nhìn có chút lạnh lẽo, Thu Vận Vi cảm thấy  mỗi ngày có thể nhìn thấy màu xanh lục sẽ tốt cho nhóc con.

 

“ Sau này, mỗi ngày bảo bảo sẽ chơi đùa trên mặt cỏ.”

 

Giản Phỉ biết cô gái này đã dọn tới chỗ mới rồi, nghe cô mong chờ sau này sẽ trồng cây xanh trong sân, đứa bé có thể chạy nhảy trên mặt đất gì đó cũng bị Giản Phỉ xem nhẹ.

 

Trong sân trồng đầy cây xanh ? Thực vật xanh tuy rằng trân quý, nhưng hắn quyền thế của trước kia có thể làm được.

 

Nhưng đối với chuyện này hắn cũng chẳng hứng thú lắm vì vậy hắn cũng chẳng làm điều tương tự.

 

Cô gái này lại tỏ ra rất thích.

 

Giản Phỉ đương nhiên hiểu rõ theo như lời Thu Vận Vi nói cô muốn trồng đầy cây xanh trong ngôi nhà này, nhưng hắn chỉ cảm thấy cô gái trẻ này chỉ đang mong đợi trong mộng đẹp, không thật sự cho rằng cô có thể làm được.

 

Người trẻ tuổi non nớt và nhiệt huyết, đối với mọi thứ đều phấn chấn bừng bừng, cảm thấy chính mình có thể làm được tất cả, hắn đã thấy qua nhiều rồi.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp