Hoài Bé Con Nhân Vật Phản Diện Trọng Sinh

Chương 3: Tâm tình


3 tháng

trướctiếp

Ngày hôm sau, Thu Vận Vi định ra ngoài tản bộ, nếu cô chỉ ở nhà một mình đương nhiên là không sao hết, nhưng bây giờ cô còn có thêm một đứa bé nữa.

 

Căn cứ vào kiến thức hạn hẹp của Thu Vận Vi, thời gian mang thai đại khái nên là ăn ngon ngủ ngon, vận động vừa phải, nói đến ăn, ừm, dịch dinh dưỡng tề chắc có lẽ cũng đủ rồi. Ngày hôm qua cô cũng đã mua dịch dinh dưỡng dành cho phụ nữ có thai từ bệnh viện.

 

Hiện tại nơi Thu Vận Vi đang ở chính là Thủ Đô Tinh, lượng người đông đúc, nên khi cô ra ngoài tản bộ một vòng, cũng không có ai quen biết chào hỏi cô.

 

Thủ Đô Tinh này cũng giống như thành phố kiếp trước cô sống, nhân tình đạm mạc, không quen biết lẫn nhau.

 

Nhưng có một chút bất đồng chính là nơi này không có nhìn nhiều cây xanh như kiếp trước tản bộ cũng không thú vị.

 

Không phải thế giới này không có thực vật, mà là thực vật trong thế giới rất trân quý, sẽ không tùy tiện đặt ở ngoài trường.

 

Nguyên thân vừa hay là sinh viên ngành thực vật học, vừa mới tốt nghiệp năm nay, nếu cô chưa tốt nghiệp mà có thêm em bé vào lúc này thì đúng thật là không dễ dàng gì.

 

Nhưng tốt nghiệp mà không có công việc, tiền trong tài khoản thì đang vơi dần, Thiệu Hàm Ngọc này hoa tâm thì hoa tâm, nhưng tiền chu cấp vẫn rất hào phóng, bằng không cũng sẽ không có người này nối tiếp người kia làm bạn gái hắn.

 

Tiền trong tài khoản vẫn có thể duy trì trong một khoản thời gian, nhưng chung quy không phải kế lâu dài, huống hồ sau này còn phải nuôi bảo bảo.

 

Nhưng có thể làm việc gì bây giờ, Thu Vận Vi hoàn toàn không có manh mối, nói thế nào đi nữa thời đại tinh tế này đối với cô như cách một bức tường, Thu Vận Vi vẫn có khuynh hướng xuống tay từ ngành thực vật, một mặt là có bằng cấp yểm hộ, mặt khác là do Thu Vận Vi vốn là sinh viên ngành nông nghiệp.

 

Ban đầu khi cô học ngành này không ít người cho rằng đầu óc cô quá trừu tượng, cô bảy dì tám trong nhà đều phản đối. Bây giờ nghĩ lại so với các ngành học khác thì ngành này thật hữu dụng, nếu học ngành đứng đầu như máy tính thì đại khái cũng chỉ có quỳ trước tinh não nơi đây.

 

Nhưng mọi chuyện cũng không đơn giản như vậy, thực vật ở thế giới này khó gieo trồng, bằng kiến thức của cô kiếp trước thì hẳn là nguyên nhân do biến đổi khí hậu, nếu cô thật sự muốn kiếm sống bằng con đường nuôi trồng thực vật thì cần phải tự học hỏi thêm rất nhiều.

 

Hơn nữa chủ nhân của thân thể này nhập học và tốt nghiệp cũng không phải bằng đường chính thống.

 

Nói là làm, về đến nhà Thu Vận Vi liền bắt đầu tìm tài liệu liên quan, thậm chí còn liên hệ bạn học trong lớp giúp cô tìm tài liệu chương trình học.

 

Chuyện này lại khiến mọi người hốt hoảng.

 

“Đã tốt nghiệp rồi, cô tìm tài liệu học tập để làm gì?”

 

“Cô muốn có tài liệu học tập? Buồn cười chết đi được. Không phải trước kia cô cùng tôi cúp học sao, Ha ha ha ha.”

 

“Giáo sư của chúng ta mà biết, thì chắc họ đều sẽ ngạc nhiên rớt hàm.”

 

……

 

Trong một đám trêu ghẹ cô, thì lớp trưởng vẫn còn tính là phúc hậu, cô ấy gửi cho Thu Vận Vi một đống tư liệu, sau khi tốt nghiệp lớp trưởng làm đúng chuyên nghành, Thu Vận Vi nhìn qua tên cô ấy thêm vài lần, chắc chắn về sau sẽ còn liên lạc nhiều.

 

Thu Vận Vi lại tìm thêm được phương thức liên hệ của giảng viên trước kia sau này nếu gặp vấn đề gì thì đều có thể thỉnh giáo người này, thừa dịp bụng còn chưa lớn, có lẽ cô nên đến trường nghe giảng .

 

Đó đều là tính toán trong đầu Thu Vận Vi, hiện tại cô đang sửa sang lại tài liệu lớp trưởng phát, bắt đầu xem từ những thứ dễ hiểu nhất.

 

Sau một thời gian đọc tư liệu, Thu Vận Vi còn lên tinh não tìm nhạc để nghe, giống như có cách nói khi mang thai nên nghe nhạc sẽ tốt cho thai nhi.

 

Chỉ là âm nhạc của tinh tế có rất ít bài mang âm hưởng nhẹ nhàng bình yên phần lớn đều là dòng nhạc hùng hồn nhiệt huyết, Thu Vận Vi đang chọn bài bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, vuốt bụng nói: “Tiểu gia hỏa nhóc là bé gái hay bé trai?”

 

“Nên mua quần áo màu xanh hay quần áo màu hồng cho nhóc đây?”

 

Đang nhàm chán đến cực điểm thì Giản Phỉ lại nghe thấy thanh âm ấy, trong lòng liền trả lời màu xanh, đương nhiên phải là quần áo màu xanh.

 

Tất nhiên Thu Vận Vi không thể nghe thấy đáp án của Giản Phỉ, mặt khác cô lại nhắc thêm, “Còn có giày, vớ, tã giấy, em bé mới sinh cũng không thể cho uống dịch dinh dưỡng đúng không? Dịch dinh dưỡng dành cho trẻ nhỏ? Không được phải tra lại xem sao.”

 

Giọng nữ kia lại biến mất, nhưng âm nhạc nhẹ nhàng du dương kia vẫn tiếp tục.

 

Mà trong tiếng nhạc, Giản Phỉ cũng đang nghi hoặc, cô gái này còn quá trẻ, có vài phần hoạt bát, nhưng giọng nói lại có chút nhu mì dễ nghe, cứ nhắc đi nhắc lại sẽ mua cái này mua cái kia khiến cho kết luận của Giản Phỉ bị sụp đổ.

 

Cô gái này coi trọng đứa bé trong bụng hơn những gì hắn tưởng tượng.

 

Cái ý niệm này làm Giản Phỉ đang nghe nhạc có chút bồn chồn.

 

Tần suất Thu Vận Vi lầm bầm lầu bầu nói chuyện cùng với bụng mình cũng không cao, mỗi ngày đều chúc ngủ ngon, đôi khi ngẫu nhiên sẽ có thêm vài câu nói khác, nhưng mỗi ngày đều phải nghe nhạc.

 

Gặm nhấm kiến thức qua mười ngày, Thu Vận Vi liền đến trường học, sau khi tan học còn tiếp tục đi hỏi giáo sư, tích cực hiếu học như vậy, sau vài lần, có giáo sư quen mắt với cô.

 

Có vị giáo sư sau khi giải đáp xong vấn đề của cô còn hỏi tên, giữa lựa chọn nói dối hay nói thật Thu Vận Vi chọn ăn ngay nói thật.

 

Sau khi Thu Vận Vi thẳng thắng nói ra, vị giáo sư liền nhìn cô bằng ánh mắt hoài nghi nhân sinh. Ừm, Alden giáo sư còn chưa từng trải qua chuyện sinh viên đã tốt nghiệp lại phải nghe giảng lại bài của năm nhất, cô là trường hợp đầu tiên.

 

Thu Vận Vi ngượng ngùng nói: “Sau khi tốt nghiệp, em cảm thấy những kiến thức trước kia nắm không được chắc, hiện tại em muốn bổ túc lại.”

 

Giáo sư Alden lão sư có thể nói thêm gì nữa, đối với người thầy, học trò muốn học khi nào đều không muộn.

 

Mấy ngày nay Giản Phỉ cũng đi theo học thêm không ít kiến thức về thực vật học, tuy rằng hắn chẳng có hứng thú với những thứ này, nhưng Giản Phỉ vẫn rất vui khi Thu Vận Vi đi học, vì như vậy hắn mới có thể nghe thêm nhiều âm thanh khác.

 

Bây giờ Giản Phỉ chỉ có một cảm xúc, âm thanh này thật dễ nghe.

 

Mà Giản Phỉ cũng phát hiện chỉ số thông minh của cô không thấp, hắn có thể phán đoán cô còn rất trẻ, tâm tư như một thiếu nữ mà thôi.

 

Giống như bây giờ, không chỉ mỗi lão sư kinh ngạc, mà chính Giản Phỉ cũng cảm thấy cô gái này sự thực không bình thường.

 

Đã tốt nghiệp rồi mà quay lại học lại từ đầu, không giống như người thích không làm mà hưởng, dùng con cầu vinh.

 

Thật là mâu thuẫn, nhưng nếu cô là một người kiên định, thì cũng không cần phải tốt nghiệp rồi mới bắt đầu biết nỗ lực học.

 

“Chờ tỷ tỷ học xong, hy vọng có thể thuần thục kỹ năng nuôi trồng thực vật, có thể kiếm tiền nuôi sống hai người chúng ta, bằng không chúng ta phải cạp đất mà ăn.”

 

“Nghe nói nuôi trẻ con tiêu rất nhiều tiền, bé con nào cũng là một cái máy bào tiền.”

 

Thu Vận Vi vẫn là một cô gái trẻ chỉ là trong bụng có thêm một đứa bé, cho đến bây giờ cô vẫn cảm thấy không thật, mỗi lần tự xưng đều tự xưng là tỷ tỷ, thân phận cũng không thay đổi mấy.

 

Nhưng sau này nhóc con này phải dựa vào cô nuôi dưỡng, đây là trách nhiệm của cô, cô là người lớn, tiền có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, nhưng không thể bắt đứa bé tiết kiệm cùng cô được.

 

Cho nên sau này phải nỗ lực kiếm tiền.

 

Giản Phỉ trong bụng Thu Vận Vi cảm thấy bất ngờ, lỗ tai giật giật.

 

Nuôi?

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp