“Tứ thẩm thẩm nói phải đấy...”
Vạn Tân Nguyệt cười hì hì, chợt ngẩn người.
Nàng cũng không có nói thứ này là tặng cho người ta ăn, nhất là không có nói sẽ tặng cho Lục Cảnh Nghiễn ăn, sao Tô Mộc Lam biết.
“Tứ thẩm thẩm, ta...” Vạn Tân Nguyệt đỏ mặt, xoắn ngón tay, trông mong nhìn về phía Tô Mộc Lam: “Chuyện này đừng để cho tứ thúc thúc biết nhé.”
“Là tứ thúc thúc của ngươi nói cho ta biết đấy.” Tô Mộc Lam im lặng, quan sát bầu trời.
Vạn Tân Nguyệt này, còn cho rằng mình có thể che giấu hay sao chứ?
Chỉ dựa vào việc suốt ngày nhiệt tình chạy đến huyện thành kia, cộng thêm sau khi trở về lại nói chuyện phiếm với đám trẻ con khác, ba câu nói không có câu nào thoát khỏi dáng điệu của Lục Cảnh Nghiễn, ai cũng đoán được cả thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT