Nhưng chung quy lại hắn là người tàn tật. 
Lục Cảnh Nghiễn trầm mặc hồi lâu lúc sau, mới nghẹn ngào, hỏi “Muội … rất thích ta sao?” 
“Đúng vậy.” Vạn Tân Nguyệt khẳng định gật gật đầu, “Ta rất thích lục ca ca.” 
“Vì sao lại thích ta?” Lục Cảnh Nghiễn hỏi. 
Vạn Tân Nguyệt nhếch miệng cười, một đôi mắt to ngập nước, thành hai vầng trăng khuyết cong cong, “Bởi vì lục ca ca tướng mạo đẹp.” 
Lục Cảnh Nghiễn, “……” 
“Nhưng thứ như tướng mạo lại không lâu bền nhất, con người sẽ luôn có một ngày già đi, cái mà muội gọi là tướng mạo đẹp, cũng sẽ biến mất.” Lục Cảnh Nghiễn chân thành nói. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play