Thôn dân cũng rất chán ghét hai mẫu tử nhà này nên đã hợp tác cùng nhau ném hai người này ra ngoài thôn Bạch gia, còn tuyên bố nếu dám bước chân vào thôn nửa bước thì sẽ đánh gãy chân của bọn họ.
Sau khi bị ném ra thì Hàn thị và Bạch Hữu Quang tất nhiên không cam chịu, còn muốn nói thêm.
Nhưng lúc này người của thôn Bạch gia cũng không nể tình chút nào cả, nói thêm một câu thì mắng lại mười câu, nếu đi về phía trước thêm một bước thì sẽ thay nhau cầm xẻng lên đuổi người đi xa thêm mười bước.
Cứ lăn lộn như vậy một lúc thì Hàn thị và Bạch Hữu Quang thấy tiếp tục như vậy thì chỉ bản thân bọn họ phải chịu thiệt thòi, nên đành phải hậm hực rời đi.
Chờ đến khi đã đi xa hơn một đoạn thì bắt đầu chống eo, hung hăng mắng mỏ hướng về phía thôn Bạch gia.
Người trong thôn Bạch gia cũng mơ hồ nghe được vài câu, nhưng mà bởi vì cách cũng khá xa nên cảm thấy mắng như vậy thì người tức giận cũng không phải bọn họ mà là hai mẫu tử ghê tởm kia, vì vậy không thèm để ý đến nữa.
Hàn thị và Bạch Hữu Quang mắng đến lúc miệng khô lưỡi khô, và cũng bởi vì quá đói bụng nên ruột gan đang vô cùng khó chịu, lúc này cũng dứt khoát ngồi xuống, nghĩ xem nên đi đâu để tìm đồ ăn trước đã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT