Bạch Thạch Đường và Tô Mộc Lam đang nấu cơm trưa ở cách vách, vừa nghe thấy động tĩnh bên tộc học không đúng cho lắm, Bạch Thạch Đường liền đứng cách tường sân ngó sang xem một chút, đúng lúc nhìn thấy Hàn thị và Bạch Hữu Quang đang ầm ĩ ở bên trong, nên lập tức xoay người nhảy từ bên nhà sang đây. 
Kéo bọn nhỏ ra phía sau lưng, thấy Hàn thị và Bạch Hữu Quang nảy sinh ác độc muốn đánh người nên Bạch Thạch Đường dứt khoát cũng ra tay, sau mấy quyền mấy đá thì Hàn thị và Bạch Hữu Quang đều tê liệt ngã xuống mặt đất, rầm rì kêu đau. 
“Người đâu, nhanh tới đây đi, Bạch Thạch Đường này sắp đánh chết người rồi, bà con mau đến xem một chút, là muốn bắt nạt cô nhi quả phụ chúng ta đây mà, là muốn tính mạng của chúng ta….” Hàn thị khóc lóc nức nở. 
“Gào cái gì mà gào, còn có mặt mũi để gào sao?” 
Bạch Khang Nguyên bởi vì vừa rồi phải che chở cho mấy đứa nhỏ nên cũng bị Hàn thị và Bạch Hữu Quang đánh vài cái, trên trán và trên mặt đều đã bị thương, bây giờ cũng đang đau đến mức nhe răng trợn mắt, ông nhổ một ngụm nước bọt xuống đất: “Nhà của mình đã tự mang đi bán cho người khác rồi, bây giờ người ta dùng vào việc gì thì liên quan gì đến các ngươi?” 
“Ngang ngược, không nói lý, còn ở bên trong tộc học làm loạn lên, tùy tiện đánh người, bây giờ ngươi làm việc ác còn muốn cáo trạng trước sao!” 
“Bà già chết tiệt này thật sự không biết xấu hổ là gì!” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play