“Nói một chuyện này, ta vẫn cảm thấy lúc nào rảnh rỗi thì các ngươi nên nói với nương của các ngươi một chút, việc làm đồ ăn để bán tuy là chuyện tốt, nhưng cũng không thể bởi vì vậy nên làm bộ làm tịch không xuống ruộng để làm việc được.”
Tôn thị nói: “Cũng biết là nàng ta bận rộn, không quan tâm được nhiều việc, nhưng người không biết lại nghĩ nàng ta lại tái phát tật xấu hết ăn lại nằm, ở nhà lười biếng trốn việc đấy. Dù nói như thế nào đi nữa, tóm lại việc nàng ta không xuống ruộng làm việc thì không thể nào nhìn được, tốt xấu gì thì vẫn nên quan tâm đến mặt mũi bên ngoài chứ.”
Bạch Thủy Liễu và Bạch Lập Hạ nghe lời nói này, chớp mắt một chút, sau đó ánh mắt của mấy đứa nhìn Tôn thị có thêm vài phần ghét bỏ.
Tôn thị này lúc trước làm đủ mọi cách để học trộm cách làm khoai lang sấy khô của nhà bọn họ, sau đó tự mình phơi nhưng không bán được, tự làm khổ mình, bây giờ còn ở chỗ này nói chuyện chèn ép người khác.
Thật sự là quá đáng ghét rồi.
Chỉ là tính tình của Bạch Thủy Liễu rất mềm mại, mặc dù lúc này đã tức giận đến không chịu nổi, nhưng cũng chỉ nắm chặt tay lại, trong mắt tràn đầy lửa giận nhìn Tôn thị mà thôi.
“Đại tỷ, tỷ nhìn muội đây.” Bạch Lập Hạ túm lấy tay áo của Bạch Thủy Liễu, hỏi ngược lại một câu: “Tôn bá nương, bá nương xuống ruộng một mình sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT