Trở lại Đỗ phủ, Đằng Ngọc Ý vẫn đang nghiền ngẫm việc này, hoặc là trí nhớ của nàng bị sai, hoặc là lúc này cha vẫn chưa cất xấp thư vào trong ngăn bí mật.
Nhưng kể từ khi nàng tỉnh dậy trên thuyền, hầu như mọi việc đều khớp với kiếp trước của nàng, nên có lẽ không phải nàng nhớ nhầm, khả năng lớn nhất là phụ thân xem trọng những bức thư đó, ngay cả trong quân doanh vẫn mang theo bên người.
Nàng vừa suy nghĩ và xuống xe, một lão hạ nhân gia bên cạnh Đỗ Thiệu Đường dường như đã đợi từ lâu, vừa nhìn thấy nàng liền thần thần bí bí nghênh đón:
"Đằng nương tử, Đại Lang nhờ lão nô đưa cái này cho người, y nói Thải Phượng Lâu không dễ tìm, trên đây là bản đồ do bạn cùng lớp của y tỉ mỉ vẽ, y dặn dò nếu nương tử đi nhất định phải nói với y, còn nói mảnh giấy này không được để Đỗ phu nhân nhìn thấy, nếu không y với người đều không thể đi được."
Đằng Ngọc Ý nhận lấy tờ phác thảo từ tay lão nô, Thải Phượng Lâu quả nhiên là một kỹ quán, ở ngay Nam Khúc phố Bình Khang, gần đó có quán ăn quán rượu nào trên bản đồ đều đánh dấu rõ ràng.
“Thay ta cảm ơn Thiệu Đường.” Đằng Ngọc Ý khẽ cười và giấu tờ giấy trong ống tay áo.
Nàng quay trở lại nội uyển, không đi tìm dì và biểu tỷ, mà đi thẳng vào phòng và móc thanh kiếm phỉ thuý từ dưới gối ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play