Một người đàn ông mặc quần như đi biển cùng áo sơ mi bông đi theo một ông lão ăn mặc trường bào phía sau, ông lão chống gậy, eo có chút cong lên nhưng cả người nhìn đặc biệt rất sung sức.
Lộ Hành Chu im lặng lùi về sau hai bước đem mình giấu ở dưới cây hoa quế, không biết vì cái gì, cậu luôn cảm giác ông lão này là tới đánh lộn hơn là thăm hỏi.
Ông lão và những người khác đều không phát hiện ra Lộ Hành Chu đang ở một bên mà chỉ lo hấp tấp đi vào phòng khách, Tống Khanh cùng Lộ Vân Nhĩ đều đi ra, hai người biểu cảm đều có chút kỳ lạ.
Ông ngoại Tống nhìn con gái đứng trước mặt thở phào nhẹ nhõm, vỗ Tống Thời bên cạnh nói: “Em gái con có chỗ nào không tốt đâu? Làm cha sợ muốn chết.”
Tống Thời yên lặng nhìn mắt Tống Khanh, trong mắt tràn đầy ai oán nói: “Này không phải Khanh Khanh nhắn tin nói có chuyện, kêu mau nhanh tới đây thôi mà~”
Chờ Tống Khanh nhìn sang, hắn mới phát hiện thấy hốc mắt Tống Khanh có chút hồng, rõ ràng là đã khóc. Tống Thời sắc mặt nghiêm túc nhìn Tống Khanh nói: “Lộ Khiếu đâu? Có phải do tên đó đúng không!”
Tống Khanh lắc đầu nhìn ông lão nói: “Cha, lúc mẹ còn trẻ có ảnh đúng không, cha có mang theo không ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play