Lộ Hành Chu mở bừng mắt, khuôn mặt trắng nõn tràn đầy sự sợ hãi, trên trán mồ hôi đầm đìa.

Cậu hiện tại liên tưởng một chút những chuyện vừa xảy ra với mình.

Cậu ngồi ở trong chăn, gãi gãi cái đầu lộn xộn của mình, có chuyện gì vậy?

Lộ Hành Chu, sau khi 26 tuổi liền xuyên thư về hiện tại 16 tuổi, mà hôm nay đúng là sinh nhật 16 tuổi của cậu, ngay lúc ngày sinh nhật này của cậu liền khôi phục ký ức…

Thế giới này đã không còn là thế giới trước kia của cậu nữa, mà là một thế giới được hình thành bởi đủ loại các tiểu thuyết hỗn tạp trộn lẫn với nhau để tạo ra thế giới hoàn chỉnh này…

Mà cậu đáng tiếc lại trở thành người qua đường còn kiêm luôn bia đỡ đạn nữa chứ…

Lộ Hành Chu miệng giật giật, tuy chưa phát ra bất cứ âm thanh nào, nhưng biểu tình trên mặt có thể biết trong lòng cậu đang chửi tục rất dữ dội, dựa theo quy trình bình thường mà nói, cậu bây giờ đã đuợc ban cho một gia đình hòa thuận ở thế giới này rồi nhỉ. Một học sinh trung học bình thường được bố mẹ yêu thương

Đúng vậy, Lộ Hành Chu trọng sinh, chính xác là mang theo ký ức đầu thai, hiện tại hẳn cũng được xem như xuyên thư.

Kiếp trước, cậu là một phóng viên giải trí, hay nói đúng hơn chính là paparazzi.

Nhưng cậu cùng paparazzi khác đều không giống nhau, cậu là một tay paparazzi theo đuôi. Sở dĩ cậu sẽ trở thành paparazzi, tất cả đều là bởi vì muốn ăn dưa, muốn ăn bát quái.

Kiếp trước cậu là một đứa trẻ mồ côi, sau khi sinh ra đã được đưa đến cô nhi viện, vì miếng cơm ăn áo, cậu làm tất cả mọi việc để kiếm sống, chỉ cần có tiền, chỉ cần có thể sống sót, cậu liền sẽ dùng hết toàn lực để làm. Sau khi tốt nghiệp đại học, cậu đã thành công mua được một căn nhà nhỏ, điều này quyết định sự nghiệp tương lai của chính mình.

Người tốt thường không được sống lâu, khi cậu đang theo dõi ảnh đế, cậu liền phát hiện ra người này còn sử dụng ma túy, vì theo đuổi một qua dưa lớn và muốn hiểu biết càng nhiều hơn, cậu lựa chọn tiếp tục theo dõi, từ việc ảnh đế sử dụng m'a t'úy, và nguồn gốc xuất xứ của m'a t'úy mà gã đang sử dụng ở đâu, để đến tận nơi bán m·a t·úy, và còn có thời gian giao dịch của bọn buôn bán đều được cậu thu thập sạch sẽ không còn một mảnh.

Sau đó, cậu đã bị một chiếc xe tải lớn tông phải, trước khi hôn mê, cậu nghiến răng nghiến lợi kiên trì đem mọi bằng chứng vừa tìm được đều gửi cho cảnh sát.

Sau khi gửi đi, cậu liền tắt thở, bởi vì trên người có công đức, cậu được ưu tiên lựa chọn nơi đầu thai của kiếp sau. Lộ Hành Chu không có quá nhiều yêu cầu, cậu chỉ muốn có một mái ấm gia đình hòa thuận và khá giả, có được một đôi cha mẹ tốt bụng và yêu thương mình.

Kết quả là... Bạch Vô Thường uống rượu quá nhiều liền cho cậu một cú đá. 

Ủa? Cái nết ngộ vậy má!!!!

Nghĩ tới lời Bạch Vô Thường nói, Lộ Hành Chu chậm rãi thở dài, cậu bình tĩnh nhắm hai mắt lại, khoang tay trước ngực suy tư. 

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cậu hiện tại có cơ thể khỏe mạnh không? Thế giới này còn tốt hay không?

Lại mở mắt ra lần nữa, Lộ Hành Chu đứng dậy hướng tới cửa sổ mà đi đến, cậu nâng chân đặt lên hàng rào, thà chết còn hơn luôn đi má ơi

Cái gì mà nguyên cái gia đình toàn là pháo hôi không vậy? Chính mình cũng là pháo hôi?

Có cho người ta sống không vậy cái tên đáng ghét kia!!!! Cho dù có bàn tay vàng thì thế nào? Ai biết bàn tay vàng là cái gì, lão Bạch là một kẻ không đáng tin cậy!!

【 ah ah ah ah, sống không nổi nữa, tôi muốn nhảy lầu và muốn bắt đầu lại từ đầu!!! 】

Ở nơi mà cậu không nhìn thấy, trên đầu cậu có ánh sáng chợt lóe lên, bàn tay vàng bắt đầu khởi động.

Lộ gia mọi người trong nhà đang uống cà phê, anh cả Lộ nhíu mày, anh ngẩng đầu nhìn lầu hai, thằng nhóc kia đang làm cái gì vậy?

Anh hai Lộ ngáp một cái vẻ mặt suy sút ghé vào trên bàn, hắn chậc lưỡi một tiếng nói: “Có chuyện gì vậy?”

Trong ấn tượng của bọn họ, thằng nhóc đó ngày thường an tĩnh trầm mặc, sống nội tâm và thường nói chuyện rất giống một con muỗi.

Làm sao cậu ta có thể phát ra tiếng động kỳ lạ như vậy?

Thông thường, loại tiếng động kỳ lạ này chỉ xảy ra khi thằng năm ở nhà.

Lộ Kỳ Dịch buông trong tay ly cà phê, chiếc khuy măng sét lấp lánh ánh lên hào quang, mắt anh nhìn như muốn giết người nói với thằng hai: “Em đi xem.”

Lộ Vân Nhĩ chậc một tiếng, lười biếng đứng dậy đi lên, đi đến trước cửa phòng của Lộ Hành Chu, hắn lễ phép mà gõ gõ cửa.

Cửa không được đóng chặt, mới vừa gõ một chút liền mở ra, Lộ Vân Nhĩ nhìn một màn trước mắt mà ngây ngẩn cả người, hắn đứng thẳng thân mình biểu tình ngưng trọng nhìn một chân của Lộ Hành Chu xuyên qua hàng rào chắn với biểu tình nghiêm túc.

Lộ Hành Chu đột nhiên không kịp phòng ngừa cùng anh hai Lộ đối mặt nhau, cậu chậm rãi hóa đá.

Omg, sao số gì mà xui dữ vậy nè, thui thì mình trọng sinh lại đuợc không nhỉ? 

Với suy nghĩ này vừa xuất hiện, cậu dùng một chút lực, cũng chuẩn bị đáp một đôi chân khác lên rào chắn. 

Anh hai Lộ nửa ngày mới tìm về năng lực ngôn ngữ của bản thân, tình huống này là như thế nào? Tiểu tử này chịu kích thích cái gì vậy? Sáng sớm mà làm cái quái gì thế?

Phía dưới, anh cả Lộ đợi nửa ngày không thấy được bóng người nào xuống cả cũng mất kiên nhẫn, anh đứng lên hướng tới lầu trên đi đến, vừa đến cửa, liền thấy được được hai tuợng điêu khắc.

Anh ho nhẹ một tiếng vẻ mặt nghiêm túc nhìn vào mắt thằng hai, sau khi nhìn đến tình huống bên trong, hắn cũng sửng sốt một chút, sắc mặt của anh lạnh xuống nói: “Xuống nhanh!”

Lộ Hành Chu rốt cuộc cũng phản ứng lại, anh cả Lộ sắc mặt lạnh tanh, cậu chậm rãi đem đôi chân từ trên rào chắn thả xuống, ngồi xổm ở trên mặt đất.

Cậu nội tâm một mảnh tro tàn, điên cuồng kêu to: 【 ah ah ah ah, mình hoàn toàn không muốn sống, không phải, cửa này sao lại thế này, mình muốn phát tiết một chút để thả lỏng thôi mà, thế mà đã bị thấy rồi, bọn họ bình thường không phải sẽ không tìm mình sao??? 】

Nghe được thanh âm bên tai, anh cả Lộ nhìn Lộ Hành Chu nói: “Cậu đang làm gì?”

【 Mình còn có thể làm gì, nhảy lầu a, sáng sớm vừa đúng lúc sinh nhật thì biết tin dữ, gia đình toàn vai ác, mình muốn nhảy lầu, aaaaaaaa. 】

Tuy rằng nội tâm đều phun tào, nhưng Lộ Hành Chu mặt ngoài vẫn ngoan ngoãn nói: “Vừa rồi có cái gì đó mới rớt xuống, em chỉ nhìn xem thử một chút thôi, không có làm gì cả.”

Anh cả Lộ khiếp sợ nhìn Lộ Hành Chu, anh vừa mới nghe được cái gì? Câu nói đầu tiên kia của Lộ Hành Chu miệng rõ ràng không có động đậy?

Anh theo bản năng nhìn mặt thằng hai, phát hiện anh hai Lộ cũng lộ vẻ mặt khiếp sợ, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, áp xuống nghi vấn trong lòng, anh cả Lộ gật gật đầu nói: “Xuống dưới ăn cơm.”

Lộ Hành Chu dạ một tiếng, anh cả Lộ dẫn đầu xuống lầu, anh hai Lộ theo sát sau đó.

Lộ Hành Chu nhẹ nhàng thở ra, lần sau nổi điên cậu nhất định phải đóng cửa trước…

Vừa mới chuẩn bị thay quần áo để xuống lầu, lại nhớ tới một thanh âm, Lộ Hành Chu nhìn ra bên ngoài, một sân vuờn rộng lớn có cây hoa quế đang an tĩnh góc hậu viện.

Thanh âm cây hoa quế vang lên bên tai Lộ Hành Chu: “Các người thì biết cái gì, tôi ở nơi này ngây người nhiều năm như vậy, cái gì không biết chứ? Tôi và các người tâm sự, đừng nhìn tiểu tử Lộ gia như vậy mà không biết, năm đó thắng nhóc đó còn ăn cứt dê đấy...”

Một trận gió thổi qua, lá cây phát ra âm thanh sàn sạt.

Lộ Hành Chu chớp chớp mắt, cậu nhìn về phía hậu viện có rất nhiều cây hoa quế.

Có chuyện gì vậy? Không lẽ là bàn tay vàng online? Anh cả còn ăn cứt dê hả???

Eo, không nghĩ tới, anh cả còn có chuyện này nữa sao, không phải bá tổng trong truyền thuyết từ nhỏ đều là những đứa trẻ thiên tài sao? Đặc biệt anh cả cậu vẫn là một bá tổng vai ác trong tiểu thuyết đúng không?

Cậu khẽ oa Oa nhìn đại thụ hỏi: 【Khi nào khi nào vậy, anh cả khi nào ăn cứt dê vậy ~ kể tỉ mỉ cho tôi với đươc không? 】

Cậu nói chuyện trong lòng, không biết lão Bạch nói những cái đó có đúng không nữa…

Đại thụ rõ ràng nghe được giọng nói Lộ Hành Chu dò hỏi, lão kỳ quái ừ một tiếng, Lộ Hành Chu yên lặng đứng thẳng thân mình.

Aaaaa không thể tin nỗi, lão Bạch nói đây là bàn tay vàng, đọc tâm cùng động thực vật giao lưu, hơn nữa toàn bộ nội dung chi tiết nhân vật đều được biết thông qua thực động vật sao…

Cậu còn tưởng rằng lão Bạch lừa cậu nữa chớ, nếu bàn tay vàng là như thế này, cậu liền không mệt nhọc nha. 

Ở chỗ này cũng không phải là không thể tiếp thu, cùng lắm thì sớm chạy trốn thôi, chờ trong nhà  mọi người đều diễn xong toàn bộ cốt truyện của một vai ác thì chính mình lại đi cứu mọi người, nghe được động thực vật nói chuyện, có thể kiểm tra cốt truyện bên trong những người đó sự tình như thế nào, này quả thực chính là một mảnh đồng ruộng dưa khổng lồ.

Ruộng dưa này, cậu Lộ chồn ăn dưa chính thức nhập cuộc! 

Trước tiên đem dưa của anh cả ăn trước đã, ăn cứt dê... Chậc chậc chậc

Cây hoa quế phát hiện trên sân thượng kia có Lộ Hành Chu, lão ngạc nhiên một tiếng nói: “Cậu có thể nghe hiểu tôi nói chuyện sao? Đuợc, lão gia gia tôi đây hôm nay liền cùng cậu đâm đầu vào chuyện này.”

Lộ Hành Chu nội tâm trả lời nói: 【 vâng vâng vâng, thụ gia gia nói cho tôi một chút về chuyện ăn cứt kia của anh cả tôi đi~】

Tuy rằng ăn dưa của anh cả có hơi quá mức, nhưng cậu thật sự rất tò mò, rốt cuộc... Bá tổng như anh cả có lịch sử đen tối gì vậy, hình như còn rất kích thích nha. 

Anh cả mình dám ăn cứt!!!! 

Dưới lầu, Lộ Kỳ Dịch mặt đen đến cực điểm, thanh âm bát quái của Lộ Hành Chu đều truyền đến lỗ tai anh rõ rành rạch, anh hai Lộ ngồi bên cạnh cũng tò mò hết sức, anh mắt nghẹn cười càng làm cho anh muốn phát hỏa tới nơi rồi. 

Lộ Kỳ Dịch ngồi một chút liền đứng dậy đi lên lầu lần nữa, đối với anh không hiểu biết một chút nào về người em trai này nên cùng nhau ngồi tâm sự một chút là đuợc, anh hai Lộ chạy nhanh đem người ngăn cản lại nói: “Đừng có gấp, anh cả, trước quan sát tình huống như thế nào cái đã, anh cũng nghe được, chúng ta giống như đột nhiên có thể nghe được tiếng lòng của thằng nhóc đó, nó còn nói gia đình toàn vai ác nữa...”

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play