Sự hăng hái bốc đồng của thiếu niên chỉ cần một câu nói là nổi lên, đám Triệu Húc đưa mắt nhìn nhau, giây tiếp theo lập tức vọt theo sau Chu Diễn.
Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn.
Ánh sáng trong hẻm nhỏ không được tốt lắm, ngay sau khi Chu Diễn giơ chân đá bay tên cầm gậy định đánh lén sau lưng Tiêu Dịch thì hắn đã nhanh chóng xoay chân đá về phía cậu. Chu Diễn muốn né cũng đã muộn, may mà Tiêu Dịch phản ứng nhanh, cố gắng dừng chân lại kịp thời mới không để giày của hắn hôn thật mạnh lên mặt cậu.
Triệu Húc và mấy người khác trực tiếp ấn những tên còn lại xuống đất, đánh cho ra bã.
Lấy Tiêu Dịch và Chu Diễn làm trung tâm, dọn ra một khoảng đất trống xung quanh.
Tiêu Dịch thu chân lại, hơi thở dốc. Hắn vừa quấn lại miếng băng quấn tay không biết xuất hiện từ khi nào, vừa liếc mắt nhìn cậu hỏi: “Sao cậu lại ở đây?”
Chu Diễn nhìn hắn chằm chằm, cảm thấy dáng vẻ này của hắn cũng khá… Gợi cảm?
Chu Diễn liếm môi, cười nói: “Chịu thôi, tuy con người tôi không có ưu điểm gì, nhưng có ơn thì phải trả. Miễn là cậu không giết người phóng hỏa, mấy chuyện đánh nhau nhỏ nhặt như này, tôi sẽ sẵn lòng giúp đỡ.”
Tiêu Dịch thoáng bật cười: “Để thiếu gia làm vậy thì không thích hợp lắm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play