Lúc Chu Diễn nhận ra ánh mắt Trần Đạc hơi kỳ lạ, trong lòng cậu bỗng dưng có một dự cảm, cả người cậu lập tức cứng đờ. Sau đó, cậu từ từ quay đầu lại.
Cậu đã từng tưởng tượng đến cảnh mình và Tiêu Dịch gặp lại nhau vô số lần.
Nhưng chưa từng có lần nào ở địa điểm và thời gian này.
Tiêu Dịch dường như đã cao hơn một chút, hắn mặc áo sơ mi trắng và khoác áo vest đen bên ngoài làm nổi bật đôi chân dài, đường nét gương mặt cũng chín chắn hơn so với ba năm trước. Hắn đứng cách Chu Diễn chưa đến mười mét, hơi nghiêng về phía cậu, nói chuyện với mấy người đàn ông trung niên khoảng 30 - 40 tuổi.
Chu Diễn nhìn hắn nở nụ cười nhạt, bắt tay với đối phương.
Cậu cảm giác dường như Tiêu Dịch có hơi nghiêng đầu nhìn mình một chút, nhẹ đến mức gần như không có.
Tất cả ký ức trong quá khứ đều đồng loạt ùa về phía Chu Diễn. Tiêu Dịch đang đứng trước mặt cậu, giống như màn sương mù lượn lờ trên đỉnh núi trước cơn mưa phùn ngày xuân, cậu gần như không phân biệt được người đứng trước mặt mình là thực hay là ảo.
Lúc trước Yến Đạo Khải có nói sẽ chuyển lời của Chu Diễn cho hắn, cậu biết đó là một hình thức thông báo chia tay. Cậu cảm thấy chuyện đó chẳng có ích lợi gì, cậu chưa từng mở miệng nói chia tay, 5 năm chẳng là gì hết.
Nhưng bây giờ còn chưa tới 5 năm, mới được có 3 năm thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play