Xử lý vết thương xong, Tề Lỗi đặt món.
Chú ấy gọi hai người ra và nói: “Đói bụng không? Trễ quá rồi nên không thể gọi đồ ăn, mấy đứa ăn tạm bữa khuya này đi.”
Chu Diễn vốn không ăn cơm tối, lúc này cậu thật sự rất đói bụng.
Cậu vừa đi về phía bàn ăn vừa hỏi: “Chú Tề, bình thường chú toàn tự nấu cơm sao?”
“Đúng thế.” Tề Lỗi cười, chỉ vào Tiêu Dịch đằng sau cậu: “Thằng nhóc này thường xuyên qua chỗ chú cọ cơm, lần sau nếu có dịp thì bảo nó dẫn cháu đến đây nếm thử tay nghề của chú.”
Tiêu Dịch đi tới, ngồi ở vị trí bên cạnh cậu, nói: “Tay nghề của chú Tề cũng không tệ lắm.”
“Được thôi.” Chu Diễn đồng ý.
Món này hương vị khá ngon, nhưng bên trong lại bỏ mầm tỏi và cà rốt mà Chu Diễn không thích, thế nên cậu cầm nắp lựa những thứ ấy ra khỏi tô mình.
Tề Lỗi nhìn hành động của cậu, dở khóc dở cười: “Không ăn thì cứ để yên đó, cháu lựa như thế không ngại phiền sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play