Vụ Giang Dữ Miên nhận nuôi mèo này khiến cho Tần Hành phải ngơ ngác ngỡ ngàng và bật ngửa.
Thật lòng thì Tần Hành chẳng muốn cho Giang Dữ Miên nuôi mèo chút nào, bởi trong cái nhìn của anh, chuyện nuôi mèo này sẽ chiếm dụng thời gian và sức lực của Giang Dữ Miên, cũng tương đương với việc Giang Dữ Miên nuôi một con giáp thứ mười ba một cách hợp pháp trong nhà, tương đương với việc phải chăm ăn chăm uống cho hoàng thượng, thế nên anh luôn khuyên Giang Dữ Miên rằng: “Thỉnh thoảng đút cho con mèo hoang nhỏ ấy ít thức ăn là được, nếu có thời gian thì đi triệt sản cho nó, coi như là cống hiến một chút cho xã hội.”
Ai ngờ Giang Dữ Miên đút cho con mèo hoang ấy ăn lại đột nhiên có một ngày xách túi mèo về nhà.
Tần Hành vừa mở cửa đã thấy ngay cái túi lớn để cạnh cửa, lòng thầm lo ngay ngáy. Anh vội quay đầu nhìn Giang Dữ Miên đang ngồi trên ghế sô pha xem phim, quả nhiên tia được một cục lông nho nhỏ đang nằm bên chân Miên Miên, tay cậu còn đang nhẹ nhàng ve vuốt người nó.
“Miên Miên.” Tần Hành gọi cậu, Giang Dữ Miên thản nhiên ngẩng đầu nhìn anh: “Cái gì trong tay em đấy?”
Giang Dữ Miên dè đặt nâng cục lông đó lên khoe Tần Hành: “Mèo Garfield mặt bẹt, ba tháng rưỡi.”
“Anh không hỏi em về giống của nó.” Tần Hành bước tới, sắc mặt hơi bị cắm cảu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT