Giống như đang chơi một màn bản nhạc nhẹ nhàng vui tươi rồi đột nhiên chơi nhầm dây, suy nghĩ Bùi Nam trong chốc lát trống rỗng, nhưng tay nhanh hơn não, đẩy Trịnh Thư Vân ra, lau cái miệng bị hôn đến tê dại, nhảy dựng lên. 
Ngực cậu không ngừng phập phồng, tầm mắt hoảng sợ vượt qua đỉnh đầu Trịnh Thư Vân, kinh hồn nhìn chằm chằm hướng huyền quan. 
Ước chừng vài giây sau, tiếng bước chân giẫm lên trái tim cậu mới tiếp tục vang lên. 
Kiều Lâm mặc một bộ âu phục màu trắng đi vào phòng khách, đang cụp mắt xuống, vẻ mặt lạnh lùng như thường, chỉ sau khi ngẩng đầu lên, nhìn thấy hai người đang ngồi trên ghế sô pha, lộ ra một chút ý cười, “Tiểu Nam cũng ở đây à.”
Trái tim treo lơ lửng tạm thời từ trên cao rơi trở về vị trí cũ, nhưng vẫn còn sợ hãi, Bùi Nam nhanh chóng chỉnh đốn lại trạng thái, đứng lên, chào một tiếng “Con chào di Kiều ạ.” 
Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng cậu lờ mờ nhận thấy Kiều Lâm có chút hốc hác, tuy khi chất hiên ngang của bà vẫn còn như trước, nhưng lại thiếu đi một chút sắc bén ngày xưa.
Trịnh Thư Phường “Vâng” một tiếng: “Gần đây em ấy đang ở đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play